Không thể trách ý thức của người khác không tốt, rõ ràng là cô quá tâm cơ.
Hạ Trừng Trừng thở dài:
"Nếu người ta đã đưa dưa tới trước cửa nhà chúng ta, chúng ta cũng không có lý gì mà bỏ qua, dù sao lần trước đã trao đổi wechat với cảnh sát Triệu, cho anh ta thêm một chút bằng chứng.”
"Tôi nghĩ anh ta sẽ không phiền đâu."
Nhiệt độ phòng thí nghiệm trong nhà kho rất thấp, từng hàng đĩa petri vì nhiệt độ thấp bốc lên khí lạnh.
Phía trên thực vật còn lắp đèn sáng màu hồng nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác lạnh lẽo nhưng lại như mộng ảo.
Từng cây anh túc được trồng ở đây, rễ đã nảy mầm, sắp đến lúc chiết xuất.
Những cây này tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt, cực kỳ hấp dẫn.
Cho dù chỉ đứng xung quanh, ngửi mùi hương xâm lấn tận tủy xương này, cũng sẽ có một loại cảm giác sung sướng như mơ.
Lan Lam nhìn đám hoa anh túc đã trưởng thành, sắc mặt âm trầm.
Cô ấy là một tiến sĩ y dược, năm nay vừa tròn ba mươi.
Sau khi đi du học trở về, cô ấy làm nghiên cứu sinh và sau đó trở thành tiến sĩ tại Đại học Giang Thành hai năm, hoàn thành một dự án gây quỹ học giả trẻ, trong thời gian đó xuất bản năm bài viết khoa học.
Vốn dĩ, Lan Lam có thể thuận lợi ở lại trường, không có gì bất ngờ, trong vòng hai năm đã được bình chọn làm phó giáo sư.
Tiền đồ tươi sáng, nhưng Lan Lam ngàn lần không nghĩ rằng cuối cùng mình lại lưu lạc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3856937/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.