Hạ Trừng Trừng nhỏ giọng lẩm bẩm: "Giày vò em lâu như vậy…"
Tạ Tri Hành yêu chiều nở nụ cười: "Lỗi của anh, tất nhiên là lỗi của anh."
"Anh phải đi làm à?"
Hạ Trừng Trừng nhìn đồng thời, đã mười giờ.
Đây không phải là lần đầu tiên cô tỉnh dậy trên cùng một giường với Tạ Tri Hành, nhưng đây là lần đầu tiên cô tỉnh dậy vẫn thấy Tạ Tri Hành ở đây.
"Ừ, em mệt thì ngủ thêm một lát nữa, anh phải đến công ty giải quyết một số việc."
Tạ Tri Hành đứng dậy, cơ bắp săn chắc trên người càng lúc càng lộ rõ, bụng tám múi, đường nhân ngư* hiện rõ.
(*Đường nhân ngư: chỉ phần cơ bụng hai bên xương chậu tạo thành vết hình chữ V. Trong “Hội hoạ luận” Leonardo da Vinci lần đầu đưa ra định nghĩa “đường nhân ngư” làm chỉ tiêu cho vẻ đẹp và gợi cảm.)
Đẹp trai quá…
Chồng cô đẹp trai thật!
Tạ Tri Hành quay người, nhẹ nhàng xoa đầu Hạ Trừng Trừng:
"Ngoan, nằm xuống ngủ thêm đi, lát nữa anh gọi tài xế Từ đưa em về nhà."
Hạ Trừng Trừng ngoan ngoãn gật đầu:
"Được, ông xã."
Tạ Tri Hành hơi dừng lại.
Anh đã nghe cô gọi mình là ông xã nhiều lần, nhưng lại phát hiện chỉ lần gọi này mới thấy vui tai.
Hạ Trừng Trừng lại ngủ một giấc, lúc tỉnh lại đã là mười hai giờ.
Bầu trời trong xanh, mặt biển lấp lánh, đàn hải âu bay lượn.
Người giúp việc trên du thuyền chuẩn bị bữa trưa. Hạ Trừng Trừng vốn định ăn cơm trưa trên boong tàu rồi về nhà, tài xế Từ lại đột nhiên lên du thuyền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3856914/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.