Tạ Tri Hành từ cách đó không xa đi tới, đứng bên cạnh Hạ Trừng Trừng, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.
Hạ Trừng Trừng cố nén nước mắt, giọng nói nghẹn ngào.
"Tạ Tri Hành, lần này em không đến muộn, đúng không?"
Tạ Tri Hành ôm bả vai Hạ Trừng Trừng, nhẹ giọng nói:
"Ừ, lần này em đã làm rất tốt."
Ngay lập tức, Hạ Trừng Trừng không nhịn được nữa, nước mắt rơi như mưa.
Trời đã khuya, sau khi tiễn đạo diễn Trịnh và các thí sinh nữ đi, Tạ Tri Hành gọi tài xế Mã chuẩn bị về nhà.
Rolls-Royce dừng bên cạnh hai người, Hạ Trừng Trừng chuyển trạng thái ngay lúc đó, nhanh chóng lau nước mắt trên mặt đi như thể mình không sao.
"Trước tiên chúng ta đừng về Ngự Lâm Uyển."
Hạ Trừng Trừng nói: "Em muốn đi một nơi khác."
Nửa giờ sau, Rolls-Royce dừng lại ở một bến tàu tư nhân.
Xung quanh không có đèn, tối đen.
Đây là bến tàu của Tạ Tri Hành, cách đó không xa còn có một chiếc du thuyền xa hoa mà anh tặng Hạ Trừng Trừng.
Tạ Tri Hành đi lại xuống xe, liếc nhìn xung quanh:
"Anh gọi điện thoại bảo quản lý bến tàu bật đèn lên."
Đằng sau, Hạ Trừng Trừng đột nhiên nắm lấy ống tay áo Tạ Tri Hành.
"Tạ Tri Hành, em có một chuyện muốn hỏi anh."
Tạ Tri Hành từ từ quay lại.
Tài xế Mã đã nhận được mệnh lệnh của Hạ Trừng Trừng rời đi.
Bến tàu tối đen chỉ còn lại hai người là Hạ Trừng Trừng và Tạ Tri Hành.
Hạ Trừng Trừng nhìn Tạ Tri Hành, ánh mắt dần tối đi như hòa làm một với đêm đen.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3856912/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.