“Đau bụng kinh?” Tống Ngữ Ngưng hạ giọng.
Hạ Trừng Trừng ừm, gật gật đầu.
Tống Ngữ Ngưng lập tức lấy hai viên thuốc giảm đau từ trong túi ra:
“Cô uống hai viên thuốc giảm đau này trước đi, cơ hội thu ‘Cuối tuần vui vẻ’ rất khó có được, bỏ lỡ sẽ rất khó có cơ hội tiếp.”
Hạ Trừng Trừng không có phản bác cô ấy, nhận thuốc giảm đau, rồi đi lên xe.
DTV
Trên xe, các cô gái đều vây quanh bên cạnh Hứa Triệt.
Dáng vẻ Hứa Triệt vẫn ôn nhu như cũ, kiên nhẫn nói một vài tin thú vị về chương trình giải trí với các cô ấy.
Khi đi ngang qua người của Hứa Triệt, anh ta vẫn còn đang nói giỡn với các cô gái, Hứa Triệt đột nhiên ngăn cản Hạ Trừng Trừng.
Hạ Trừng Trừng kinh ngạc, trong lòng bất ổn.
Thời gian quá nhanh, cô vẫn chưa kịp hoá trang kỹ càng, chỉ dùng bút thô ráp để kéo dài đuôi mắt của chính mình, lại dùng tóc để ngăn đôi mắt lại, xây dựng cảm giác Phương Nhược Nhược lạnh lùng, hiên ngang.
Nhưng nếu nhìn kỹ cô thì… sẽ nhìn ra vấn đề.
“Nhược Nhược, sao vẻ mặt cô không tốt như vậy, không có việc gì chứ…”
Hứa Triệt nói, vươn tay đến chỗ Hạ Trừng Trừng.
Mắt thấy tay của Hứa Triệt càng ngày càng gần, sắp sờ đến mặt của Hạ Trừng Trừng ——
Đột nhiên, di động của Hứa Triệt vang lên.
Hứa Triệt nhìn thông tin tin nhắc, sửng sốt, lập tức thu tay lại.
Lúc này tài xế hỏi câu: “Hứa lão sư, người đã đến đủ rồi sao?”
“Tới đủ rồi.”
Hứa Triệt trở về chỗ.
Tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3856886/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.