Các tuyển thủ vốn còn đang đắm chìm trong nhan sắc tuyệt vời của Hạ Trừng Trừng cũng dần dần tỉnh ngộ lại, lời tán thưởng cũng bị thay thế bằng cười nhạo.
Từng tầng từng lớp, vây quanh Hạ Trừng Trừng, khiến cô đứng ở trung tâm vô tận bị các tuyển thủ cô lập, vẻ mặt vừa luống cuống vừa ủy khuất.
Đúng lúc này, Hứa Triệt trầm mặt, đẩy các tuyển thủ ra, trực tiếp đi tới trước mặt Hạ Trừng Trừng. Anh ta đỡ Hạ Trừng Trừng dậy, vẻ mặt lo lắng:
"Trừng Trừng, cô không sao chứ."
DTV
Ánh mắt của anh ta mang theo mười phần ôn nhu, còn mang lại một chút cảm giác mập mờ.
Hạ Trừng Trừng nhìn thấy Hứa Triệt liền hiểu rõ vấn đề.
Nhưng cô vẫn tỏ vẻ ủy khuất, rũ mắt xuống:
"Cảm ơn, cám ơn."
Hứa Triệt làm bộ mặt đau lòng.
Bất thình lình, anh ta liếc mắt nhìn về phía Tống Ngữ Ngưng, vẻ mặt lạnh lùng.
"Ngữ Ngưng, sao cô có thể quá đáng như vậy, còn cố ý đẩy Trừng Trừng."
Tống Ngữ Ngưng: “...”
Tống Ngữ Ngưng cũng rất ủy khuất:
"Hứa lão sư, con mắt nào của anh thấy tôi cố ý đẩy cô ta, căn bản là tôi cũng không biết rốt cuộc ai đã đẩy cô ấy, được chưa?"
Giọng nói Hứa Triệt nhẹ nhàng:
"Ngữ Ngưng, tôi biết cô khó chịu với việc Trừng Trừng tham gia thi đấu, nhưng cô không nên đối với cô ấy như vậy, Trừng Trừng tham gia nữ đoàn cũng đã chịu áp lực rất lớn.
Nếu mọi người cùng tham gia chương trình, không phải sẽ sinh hoạt chung với nhau sao?"
Tống Ngữ Ngưng vẫn trước sau như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3856865/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.