Trong lòng Hạ Trừng Trừng hiện lên một tia sung sướng, trả lời hệ thống.
"Cậu đã sớm biết rồi à."
"Ha ha ha"
Hệ thống cười:
"Đại phản diện muốn cho cô bất ngờ, đương nhiên là tôi phải phối hợp theo chứ, máy bay không người lái tuy rằng là của đại phản diện, nhưng tôi lấy quyền khống chế của đoàn IT, hiện tại tôi đang khống chế nó đấy, thấy được không?"
"Ký chủ, cô muốn xem cái gì tôi cho cô xem."
Nói xong, hệ thống dùng máy bay không người lái biến hóa đủ loại hoa văn, có ớt ngâm, cá luộc, bánh xoài, bánh pudding xoài
Hạ Trừng Trừng nhìn không trung biến hóa đủ loại đồ ăn, nhịn không được cười:
"Hóa ra cậu thấy tôi không được ăn, nên cố ý làm cho tôi thèm à."
"Ôi, không được rồi."
Hệ thống ủy khuất:
"Đoàn IT của Phó Dương Vinh phát hiện ra tôi rồi, coi tôi là lỗi phần mềm, tôi muốn chuồn đi trước, nhưng đại phản diện tự mình xác nhận, đừng chớp mắt nha."
Hệ thống mất quyền kiểm soát máy bay không người lái, tất cả các máy bay không người lái trong nháy mắt cửa mất đi nguồn sáng, bầu trời đêm trước mắt tối đen.
Bóng đêm mênh mông, liên tiếp là hải dương vô biên vô hạn, cái gì cũng không thấy rõ.
Trong nháy mắt tiếp theo, tư thế máy bay không người lái đã được bày ra, đột nhiên sáng lên.
Tất cả các mô hình biến mất, chỉ để lại một dòng văn bản trên bầu trời.
Anh rất thích em.
"Hạ Trừng Trừng, anh thích em."
Màn thổ lộ bất ngờ, Hạ Trừng Trừng không có phòng bị.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3856842/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.