Khuôn mặt của Hoài Dương vẫn không đổi sắc như trước, dịu dàng nắm tay của Hạ Trừng Trừng:
“Xuân Xuân, em nhất định phải tin anh, trong lòng anh chỉ có mình em!”
Đôi mắt trong suốt của Hạ Trừng Trừng sáng lên:
“Anh Hoài Dương, cho nên, bây giờ anh độc thân, ngoại trừ em, anh cũng không có một người bạn gái nào cả?”
Hoài Dương nói rõ ràng: “Đương nhiên!”
Vẻ mặt Hạ Trừng Trừng vô hại, nhưng đôi mắt hồn nhiên kia tràn đầy tinh quang.
“Trình Hi, Mộng Kỳ, Trầm Duyệt kia... Các cô ấy là gì với anh vậy?”
Hoài Dương sửng sốt, trong lòng bỗng dưng dâng lên một cỗ hoảng sợ:
“Em, sao em biết các cô ấy chứ?”
Vừa dứt lời, cửa phòng Thuyền Buồm bị đá văng ra, bốn cô gái đứng ở cửa, giận dữ nhìn Hoài Dương.
Hoài Dương sợ ngây người: “Trình Hi, Mộng Kỳ, Trầm Duyệt... Cô, sao các cô lại tới đây?!”
Trình Hi:
“Hoài Dương, không phải anh nói, anh chỉ có một mình em là bạn gái hay sao!”
Mộng Kỳ: “Anh còn nói anh sẽ yêu em cả đời, thì ra là yêu pháp như vậy sao?”
DTV
Thẩm Duyệt: “Em nói em có thể đến Hoành Đi3m ở cùng với anh, cho nên anh muốn ở cùng cô ta?”
Đối mặt với chất vấn bảy miệng tám lưỡi của các cô, Hoài Dương nhất thời nói không nên lời.
Trình Hi vẫn là người đầu tiên phản ứng lại, đi lên cho Hoài Dương một cái tát, khóc nức nở mang theo phẫn nộ:
“Hoài Dương! Anh là tên khốn kiếp mà!”
Ngay sau đó, hai nữ sinh còn lại cũng đồng loạt xông lên, cầm lấy túi xách trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3856816/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.