----
Anh cách Hạ Trừng Trừng rất gần, cúi đầu giúp Hạ Trừng Trừng kéo khóa.
Hạ Trừng Trừng có thể cảm nhận được, hơi thở dịu dàng của anh đang phả vào làn da sau lưng mình.
Lưng trần trước mặt người khác, loại cảm giác này ít nhiều sẽ mang đến chút bất an.
Làm cho người ta, hồi hộp.
Cổ họng Hạ Trừng Trừng có chút khô khốc.
"Nghe nói, em không đưa thiệp mời cho Hạ gia?"
Tạ Tri Hành vừa kéo khóa, vừa thấp giọng hỏi.
Giọng nói của anh rất có từ tính, nhất là khi nó quấn quýt bên tai Hạ Trừng Trừng, mang theo một sự hấp dẫn không nói nên lời.
Hạ Trừng Trừng hô hấp nhanh hơn chút, hỏi ngược lại:
"Anh có ý kiến sao?"
Tạ Tri Hành bất ngờ không kịp đề phòng nở nụ cười, gương mặt nhã nhặn bại hoại kia mang theo chút hứng thú:
"Không có. Em muốn thì làm, chỉ cần em vui là được.”
Lúc anh nói lời này, giọng điệu ôn nhu làm cho người ta trầm luân.
Hạ Trừng Trừng không được mà gào thét trong lòng.
Làm ơn!
Tạ Tri Hành, anh không biết anh rất đẹp trai sao?
Vừa đẹp trai quá! Lại còn nói những lời dịu dàng như vậy, rất dễ làm cho người ta rơi vào tình trạng thất thủ nha!
Hạ Trừng Trừng nghiêng người, ngẩng đầu, vừa đúng lúc bắt gặp đôi mắt đen như đá quý của Tạ Tri Hành.
Người to gan như cô vẫn sửng sốt như mọi lần.
Nhìn đôi mắt kia thật lâu, không rời được.
Không khí yên tĩnh hơn rất nhiều.
Nhịp tim nhanh chóng tăng vọt.
Đột nhiên một cục lông xù chui vào váy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3856677/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.