Cô tỉnh lại, trước mặt cô là hai quả bóng bông mềm mại đang nằm trên giường.
Một quả bóng thè lưỡi, trong đôi mắt to tròn như tách trà như muốn nói dẫn ta đi ra ngoài chơi!
Một quả bóng khác nhìn như lười biếng chán đời lạnh lùng, thực ra vô tình nâng m.ô.n.g lên, cặp chuông nhỏ lấp lánh dưới ánh mặt trời sáng sớm.
Hừm!
Thiến đi!
Thiến luôn!
Nếu ánh mắt Hạ Trừng Trừng có thể biến thành đao, hai cái chuông của Quang Tông có thể đã biến mất!
Dì Lưu mang bữa sáng tới, bắt chước dịch vụ phòng của khách sạn, bưng đến trước giường Hạ Trừng Trừng.
DTV
"Quang Tông thiếu gia đang động dục!"
Dì Lưu giải thích: "Khi mèo đực một tuổi là đến lúc đó rồi.”
“Ừ!” Hạ Trừng Trừng gật đầu:
“Phải thiến thôi!”
Dì Lưu kinh ngạc, ngón tay bê bát cháo thịt nạc trứng muối run lên:
"Thiến đi không phải... quá tàn nhẫn sao?"
Nói xong, dì Lưu liếc mắt nhìn Quang Tông:
“Quang Tông thiếu gia chưa từng thử một lần! Ngoại hình đẹp mà thiến đi thì thật đáng tiếc!"
Quang Tông như nhà ngoại cảm, ngay lập tức nghe hiểu những lời dì Lưu nói.
Nó cố gắng hết sức tạo ra vẻ ngoài điềm đạm đáng thương, ánh mắt đen nhánh vô tội nhìn Hạ Trừng Trừng, còn nhẹ nhàng kêu hai tiếng.
À, đó là một con mèo đầy mưu mô.
Trái tim Hạ Trừng Trừng lập tức tan chảy.
Làm sao có thể thiến một con mèo đáng yêu như vậy?
Tối hôm qua cô bị Quang Tông quỷ khóc sói gào lập tức vứt ra sau đầu.
Hạ Trừng Trừng suy nghĩ: "Nếu không, phối một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chuyen-gia-thao-do-noc-nha/3856617/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.