Yến Linh Chiêu đè c.h.ặ.t t.a.y gã quỷ ở phía sau, lôi gã xuống dưới lầu chờ đợi cảnh sát đến.
Chính tai gã nghe được hắn báo án, thật sự không thể tưởng tượng nổi, nghi hoặc hỏi: “Ngươi cứ thế báo cảnh sát?”
Yến Linh Chiêu: “Mày tự nhiên xông vào nhà tao, còn có ý đồ ra tay là đã phạm pháp, chẳng lẽ tao lại không nên báo cảnh sát?”
Gã quỷ á khẩu.
Đối với người bình thường gặp tình huống như vậy đương nhiên là sẽ báo án. Nhưng vấn đề là, hai người bọn họ có thể xem như là người thường sao? --- Gã quỷ không xem Yến Linh Chiêu là người thường, thậm chí kể cả con người hắn cũng không phải.
Gã ăn nói vụng về, không biết nên nói sao, dù sao gã vẫn cảm thấy Yến Linh Chiêu không nên báo cảnh sát. Có từ nào để diễn đạt không nhỉ? Đúng rồi, ooc.
Đêm mùa hè oi bức khó chịu, gió cuốn luồng nhiệt nóng ẩm phà tới cứ như là thổi ra từ bếp lò.
Đèn đường chiếu sáng ngời một vùng, một đám thiêu thân điên cuồng lao vào bóng đèn như một chiếc lồng vây hãm, phát ra tiếng “bang bang”. Một vài con đập đầu vào té rớt xuống mặt đất, run rẩy vài cái rồi im lìm.
Yến Linh Chiêu nghĩ ngợi, đè chặt tên quỷ đến cổng tiểu khu.
Đợi ở gần cổng là được, xe cảnh sát không cần chạy thẳng vào, người cũng không cần đi vào trong, như vậy sẽ nâng cao hiệu suất hơn nhiều.
Cảnh sát đến cần phải có thời gian.
Khoảnh khắc chờ chán muốn ch ết, Yến Linh Chiêu nhìn về phía phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chu-nhan-quy-di/4797620/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.