“Sở ngốc tử, có phải thù lao của Hàn Tinh các rất cao không?” Về đến phòng Tiết U Nhiễm liền lôi kéo Sở Lăng Húc lặng lẽ hỏi.
“Vì sao hỏi như vậy?” Chẳng lẽ U U đi kiểm tra của cải của Ám Thất?
“Chính là Sở Thạch đó! Hắn hỏi ta 50 vạn lượng có đủ nuôi sống Mộng Vănkhông. Ta còn chưa trả lời, hắn liền lại bỏ thêm 50 vạn lượng. Ta vốnmuốn tiếp tục điều tra của cải của hắn, nào ngờ bị Mộng Văn ngắt lời.”Giọng điệu của Tiết U Nhiễm rất là tiếc nuối. Cơ hội kiểm tra của cảicủa Sở Thạch khó cỡ nào mới có được, ai biết Mộng Văn keo kiệt như vậy.
“Ám Thất kiếm bạc không dễ dàng.” Sở Lăng Húc không có trực tiếp trả lời vấn đề phía trước của Tiết U Nhiễm, giọng điệu mang theo nhắc nhở.
“Cũng phải.” Ngẫm lại thân phận của Sở Thạch, Tiết U Nhiễm nhiệt tìnhcởi ra. Kiếm được càng nhiều khẳng định nhiệm vụ càng nguy hiểm, vẫn làkiếm ít tốt hơn. Sở Lăng Húc cười cười, xoa xoa đầu U U, không nói gì. U U có một trái tim linh lung, một chút liền thông suốt. Không cần nhiềulời, đã có thể thấu triệt.
“Sở ngốc tử, chàng thân là Các chủ, có từng kiếm được bạc hay không?” Sở ngốc tử vẫn luôn ở Sở gia, chưa từng đi làm nhiệm vụ. Như vậy trước đây thì sao? Nghe nói Sở ngốc tử rời nhà ba năm, vậy ba năm nay lại đã xảyra những chuyện gì?
“Từng có. Bị sư phụ lừa tiến vào Hàn Tinh các, một lòng muốn rời đi liền liệu mạng nhận nhiệm vụ. Ba năm này, kiếm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chinh-the-cua-chang/1407215/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.