“Giải thích? Nếu như tại hạ không có nghe nhầm, vừa rồi khi Tam đệ nhà ta xin lỗi Bạch tiểu thư, chính Bạch tiểu thư nói cũng không bị đụng. Như vậy bảo Sở gia xin lỗi thế nào?” Sở Diệp Triển vẻ mặt nghiêm túc, mặt hiện sắc lạnh. Loại nữ tử này cũng dám nhớ Đại ca hắn? So với Ninh An công chúa, quả thực là một trời một vực.
“Tiểu nữ chỉ nói lời khách sáo. Đụng hay không đụng, chẳng lẽ trong lòng Sở tam công tử không có sổ?” Cho đến bây giờ Bạch Tuyết Lan cũng không phải người dễ xua đuổi. Nàng ta tuyệt không cho phép sau khi mình bị vũ nhục như vậy, chỉ biết khóc rời đi.
“Sao giống chó điên vậy, gặp ai liền cắn người đó.” Triệu Thụy nhịn không được thì thầm thành tiếng. Thanh âm không lớn, lại truyền đến trong tai Bạch Tuyết Lan.
“Vị công tử này luôn luôn tìm tiểu nữ phiền toái, không biết tiểu nữ có từng đắc tội công tử? Nếu như không có, vậy mời công tử đóng miệng tôn lại.” Đúng như Bạch Tuyết Lan trong trí nhớ của Tiết U Nhiễm, một khi lấy chuyện mẫu thân nàng ta là nữ tử thanh lâu bày ra trước mặt mọi người, Bạch Tuyết Lan lập tức sẽ giống như mất đi lí trí liều mạng phản kích.
“Bạch Tuyết Lan, ngươi mới phải câm miệng cho bản công tử. Bằng không, Bạch gia Thành Tây liền lập tức biến mất ở Tuyên thành cho bản công tử.” Thương hương tiếc ngọc như Triệu Thụy cũng bị Bạch Tuyết Lan triệt để chọc lông. Nữ nhân này đầu tiên là mơ ước Sở gia muội phu, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chinh-the-cua-chang/1407211/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.