Khí chất cao quý hoàn mỹ tự nhiên của Tiết U Nhiễm, tất nhiên là Bạch Tuyết Lan không thể so với được. Ngữ khí hơi chút dịu xuống, Bạch Tuyết Lan nhẹ nhàng cúi người thi lễ: “Trong việc này chắc chắn là có hiểu lầm. Mọi người không ngại ngồi xuống giải thích rõ ràng.”
“Không có gì để giải thích. Tề Phong, đưa người này đến nha môn, giao cho quan phủ xử lí.” Tiết U Nhiễm hừ nhẹ một tiếng, không định nhượng bộ. Gặp được sắc lang cũng coi như hiểu lầm? Vậy thì giao cho quan phủ quyết định. Thấy Tiết U Nhiễm không biết tiến thối như vậy, Bạch Tuyết Lan cũng phát hỏa: “Gia huynh chính là công tử Bạch gia ở Thành Tây, sợ là không dễ bắt nạt như vậy.”
“Dễ bắt nạt hay không, thử một lần sẽ biết.” Tiết U Nhiễm không để ý, thản nhiên như thường. Chưa từng chịu qua khinh thường như vậy, sắc mặt Bạch Tuyết Lan trầm xuống: “Phu nhân không khỏi có chút khinh người quá đáng.”
“ Lời nói của vị cô nương này thật sự là quá thú vị. Mới đầu chúng ta đã không định so đo, là ai bám lấy hưng sư vấn tội? Bạch gia Thành Tây rất có tiếng sao? Chưa từng nghe thấy.” Cười nhạo một tiếng, Tiết U Nhiễm rảnh rang hẩy hẩy ống tay áo. Bạch Tuyết Lan tu dưỡng tốt hơn nữa dưới sự châm chọc của Tiết U Nhiễm cũng không sót lại chút gì, thậm chí có chút miệng không đắn đo: “Bạch gia và phu nhân trước đây không thù, bây giờ không oán. Phu nhân vì sao cố tình nhằm vào Bạch gia ta? Cho dù gia huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chinh-the-cua-chang/1407205/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.