Chương trước
Chương sau
Vân Dương điều tức xong, lập tức đứng lên, lắc lắc cái đầu, lần nữa rút Thiên Ý Chi Đao, hét lớn một tiếng, lại lần nữa vọt lên.
Quyển Thiên hống rống một tiếng, cố gắng đề thần, phản kích Vân Dương.
Thua người không thua trận, coi như trạng thái bản vương không được đầy đủ, cũng sẽ không thực sự sợ ngươi!
Thế nhưng lần này, Quyển Thiên hống càng đánh càng không chịu nổi, có vẻ như tên nhân loại đối mặt với nó này, thực sự càng ngày càng mạnh, mạnh tới mức đủ để uy hiếp nó,… một đao chém lên thân thể nó, khiến nó đau đớn tới cực điểm, tất cả chứng minh sự thực này…
Không tới nửa khắc đồng hồ, Quyển Thiên hống gầm lớn một tiếng, từng đạo vòng tròn lửa hiện lên, trải rộng toàn thân!
Vân Dương lui sau một bước, một tay cầm đao, đề phòng chăm chú.
Đây là sát chiêu của Quyển Thiên hống.
Một chiêu này, từng khiến Vân Dương nếm chịu không ít thua thiệt, lần thứ hai đối mặt, còn kém chút phại úp sấp.
Nhưng, ngoài dự liệu, Quyển Thiên hống rống to một tiếng, thế mà… hô một tiếng nhảy khỏi phạm vi chiến đấu, sau đó liền cúp đuôi quay đầu chạy trốn!
Ngay cả linh dược mà nó vốn thủ hộ đã lâu cũng không cần!
Vân Dương hiển nhiên không thể ngờ được, trực tiếp sửng sốt, nửa ngày không biết làm gì.
Ta con mẹ nó, ngài là Thú Vương đạt tới Thánh vương tứ phẩm đỉnh phong, nửa bước Thánh tôn a… thế mà, còn biết giả chiêu xong cướp đường chạy mất?!
Quá con mẹ nó không hợp lý.
Có điều, có thể chính diện đánh tới mức Quyển Thiên hống phải chạy trốn, còn có thể thu được Thất Sắc đằng, Vân Dương cũng đã rất thỏa mãn.
Đại địch vừa chạy, Vân Dương lập tức không chậm trễ, trực tiếp lên thu Thất Sắc đằng, lại chỉnh tề đào cảnh mảnh đất mà Thất Sắc đằng sinh trưởng. Đem phương viên vài chục trượng đào sâu vài chục thước chỉnh tề chuyển vào không gian thần thức!
Lục Lục bị cảnh này hù tới giật cả mình.
Muốn làm gì vậy?

Thời gian thí luyện chỉ có ba mươi ngày, vô luận không nỡ thế nào, bánh xe thời gian cũng không dừng lại, ngày cuối cùng cũng tới, cũng chính ngày cuối cùng này, Vân Dương vừa đại thắng Thánh tôn Huyền thú Quyển Thiên hống đang ngồi buồn bực ngán ngẩm, lặng chờ thời khắc cuối cùng đến.
Lấy bản tâm của hắn, lần này đã có thu hoạch quá nhiều, không còn gì tham nữa, cho nên ngày cuối cùng, hắn không tận lực tìm kiếm Yêu thú, cũng không đi thu hoạch thiên tài địa bảo.
Ngay lúc bình tâm tĩnh khí nhất, rảnh rỗi tính toán lại thu hoạch trong thời gian này, lại giật mình phát hiện, nội khí trong cơ thể đột nhiên bành trướng, cơ hồ không thể tự chủ đè xuống, mà khí huyết lại tiếp tục cổ động, dần dần kéo tới đỉnh điểm nào đó, toàn thân căng phồng như muốn bạo tạc nổ tung.
Sau đó, một bình chướng trong kinh mạc nào đó đột nhiên vỡ vụn!
Huyền khí vốn dị thường tràn đầy, không chỗ phát tiết lập tức mượn cơ hội, cướp đường lao qua, mãnh liệt xuyên phá tới kinh mạch mới: Thánh vương tứ phẩm, đột phá!
Vân Dương đột nhiên cảm giác thân thể nhẹ nhàng như hóa gió, trói buộc của đại địa thoáng cái như không còn.
Cao giai tu giả Huyền Hoàng giới có một thường thức cần biết.
Độ khó tấn thăng từ Thánh vương tam phẩm tới tứ phẩm cực cao, thậm chí so với từ Thánh vương tứ phẩm đột phá tới Thánh tôn còn càng cao hơn, một cửa này, cần tu vi, cơ duyên, khí số, ba loại cùng đạt tới điểm giới hạn, mới có hy vọng vượt qua, đơn thuần chỉ có tu vi, căn bản vô vọng đột phá Thánh vương tam phẩm!
Lần đột phá này, Vân Dương vừa kinh vừa hỷ, lại nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tính, cẩn thận lĩnh ngộ hoàn cảnh đặc biệt trước mắt, cảm giác Huyền khí phun trào như thủy triều trong thể nội, nháy mắt liền đánh giá, thực lực bản thân hiện tại phải tăng gấp ba lần trước đó.
Một cảm giác “Cường đại” chưa từng có, tự nhiên sinh ra, khó mà ma diệt.
Trong nháy mắt, hắn thậm chí dám chắc, nếu hắn dùng trạng thái trước mắt đấu với đầu Quyển Thiên hống kia, trong vòng mười chiêu có thể đánh giết đầu Yêu thú cấp Thánh tôn!
So với Vân Dương đang hăng hái, đắc chí vừa lòng, Lục Lục trong không gian thần thức cũng không kém bao nhiêu, vừa so sánh, thỉnh thoảng phát ra âm thanh ấy ấy da da, chỉ là ngữ điệu lại rất nghi hoặc.
Tinh thần Vân Dương khẽ chấn động, suy ngẫm lại, chỉ thấy Lục Lục đang chú ý trước hai đống tròn tròn.
Một bên chừng mấy trăm viên Huyền thú Huyền đan.
Mà bên còn lại chỉ có mười mấy viên, Yêu thú Yêu đan mà Vân Dương mới thu được từ khi tới bí cảnh.
Nói đến Huyền đan Yêu đan, chỉ nhìn từ mặt ngoài, Vân Dương không nhận ra cả hai có gì khác biệt: Nhìn vào như một, cũng không có khí tức phát ra, tự nhiên khó mà phân biệt.
Nhưng Lục Lục lại dễ dàng phát hiện điểm khác biệt giữa hai cái, đang dùng dây leo khuấy động, lật xem từng cái.
Lập tức, một viên Yêu đan lập tức tràn ra yêu vụ, một cỗ lực lượng cường đại tràn theo, trong đó hỗn hợp vô số lực lượng tà ác, tất cả đều lộ không sót chút nào.
Mà đối lại, phía bên Huyền đan, lại lộ vẻ công chính bình thản, trực tiếp dùng để tu luyện cũng hoàn toàn không thành vấn đề.
Nếu chỉ so sánh từ điểm này, uy năng của Yêu đan lớn hơn, nhưng tuyệt đối không thích hợp để tu luyện. Mà trong Huyền đan, uy năng tuy nhỏ hơn, nhưng chỉ cần tu vi đạt tới thánh giá, liền có thể từng chút hấp thu uy năng ẩn bên trong, thúc đẩy bản thân tinh tiến.
- Có lẽ, đây chính là điểm khác biệt căn bản giữa Yêu đan cùng Huyền đan a…
Vân Dương thầm hiểu một điều.
- Có lẽ, cũng là khác biệt giữa Huyền thú cùng Yêu thú.
Không kịp xem Huyền đan cùng Yêu đan có gì khác biệt, Vân Dương đột nhiên cảm thấy trời đấy quay cuồng, cảnh tượng trước mắt như đấu chuyển tinh di, vô số cảnh vật lướt qua trước mắt.
Sau một khắc, quanh minh tái hiện, Vân Dương đã xuất hiện bên ngoài bí cảnh!
Lúc này, nơi hắn xuất hiện chính là đài quyết chiến trung phẩm Thiên Vận kỳ, cũng chính là điểm xuất phát tiến vào bí cảnh lúc trước, chỉ là… Ngũ trọng sơn hiện tại, đã trống không người!
Tâm tư Vân Dương khẽ chuyển, bóng người lại không ngừng hiện lên, đám Sử Vô Trần cũng lần lượt xuất hiện trước mặt hắn.
Trên mặt từng người, vẫn đầy vẻ vui mừng thỏa mãn.
Vân Dương nhìn thoáng qua, người không ít, ai nấy lại đều hăng hái, hào hứng dào dạt.
Hiển nhiên, thu hoạch của mỗi người đều không tệ, tu vi tiến nhanh.
Vân Dương không nói nhảm, trực tiếp phất tay:
- Đi! Chúng ta về nhà, vừa đi vừa nói.
Ở Ngũ trọng sơn, có hạn chế thần thức, nên không thể nhìn ra được tu vi thực sự, trước đó là bảo hộ cho tranh đoạt Thiên Vận kỳ, còn giờ là có chút che tai đậy mắt, trước mắt đều là người một nhà, vẫn là mau chóng rời khỏi đây rồi tính!
Một đường đi, đám người lao nhao, cơ hồ tranh nhau tuyên dương chiến tích của mình, Sử Vô Trần mở miệng đầu tiên:
- Tu vi của ta đã đột phá tới Thánh vương tứ phẩm sơ cấp, tu vi thế này, hẳn cũng đủ đứng đầu đi?!
Lạc Đại Giang cười cười:
- Trùng hợp vậy, tiểu đệ ta cũng thế.
Lập tức, thanh âm “Ta cũng thế” vang lên cả mảng, đám Nhậm Khinh Cuồng cũng đột phá tới Thánh vương tứ phẩm, đơn thuần tu vi, cả đám đã đuổi kịp Sử Vô Trần.
Vân Dương nhìn đám người, không kìm nổi vẻ vui mừng, trầm giọng nói:
- Mọi người đều thành công tăng nhị phẩm, thực sự không tệ. Có điều… tất cả Yêu đan cùng thiên tài địa bảo lấy được trong bí cảnh, quy lại nộp tông môn, ghi chép cống hiến.
- Được, ta hiểu.
- Yêu đan, không ai được phép tư tàng, càng không được phép sử dụng! Vô luận là lúc nào!
Vân Dương tăng khẩu khí, dặn tiếp một câu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.