Vân Dương lạnh nhạt nhìn thiên tài địa bảo cùng các loại kỳ kim chồng chất như núi trong nhẫn không gian, kỳ thực đã sớm thầm mở cờ trong bụng!
Mặc dù hắn cũng không biết trong đó gồm có những gì, thế nhưng cũng biết những thứ trong này đều là… đồ tốt!
Thật nhiều đồ tốt a!
Kỳ thực, nào chỉ có mình Vân Dương thầm mở cờ trong bụng, còn có người biểu hiện càng khoa trương hơn hắn…
Oa ha ha!
“Ấy da da ấy da da ấy da da!”
Lục Lục đã sớm hoan ca cầm ĩ trước của Vân Dương.
Biểu hiện vô cùng gấp rút.
Lại có nhiều đồ tốt như thế?1
Mau mau cho ta!
- Trước tính giá trị của chúng đã.
Vân Dương đem thiên tài địa bảo trong nhẫn không gian đổ ra ngoài, tràn đầy một đống lớn:
- Hậu sinh vãn bối như ta không hiểu nhiều lắm, vẫn là mời Phong lão đến định giá, không cần ngại việc định giá cao một chút, tuyệt đối đừng khách khí.
Phong Quá Hải đau lòng tới khóe miệng co quắp:
- Đều là thiên tài địa bảo a, Vân huynh đệ ngươi lại lỗ mãng đổ ra như thế, phải cầm nhẹ để nhẹ a, như vậy mới không ảnh hưởng tới phẩm chất…
- Ai nha, thực sự ngại quá, ta thấy đống lớn như thế, nên cũng không nghĩ tới chuyện đó, mọi người đều nói vậy hiếm thì quý… là ta không đúng.
Vân Dương cười ha ha một tiếng, ngoài miệng thì nói thật có lỗi, nhưng biểu hiện lại ngay cả chút xíu áy náy cũng không có.
Đám người thương minh không khỏi méo mặt.
Đối với tên hậu sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1213141/chuong-1025.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.