Có điều khiến hắn ngạc nhiên nhất là câu nói khác của Vân Dương.
- Ngươi giúp ta chữa thương? Ba ngày?
Sử Vô Trần lập tức trợn tròn hai mắt.
Sử Vô Trần không kinh ngạc vì Vân Dương coi mình như thuộc hạ đầu tiên, dẫu sao tu vi của mình cũng vẫn đó, đã gia nhập môn phái đương nhiên nên bỏ công bỏ sức ra rồi. Đồng thời hắn cũng không ngạc nhiên với ý định giúp chữa thương cho mình của Vân Dương, dẫu sao thương thế mình có khá hơn mới có thể phát huy ra càng nhiều chiến lực, đây là chuyện nên làm, hợp tình hợp lý.
Chuyện khiến Sử Vô Trần thật sự khiếp sợ là câu nói chữa thương trong ba ngày của Vân Dương.
Thương thế của ta mượn nhờ lực lượng địa mạch mất tận ba năm mới chỉ khôi phục được ba thành, ngươi lại nói chỉ ba ngày khiến ta khỏi hẳn, ngươi đoán ta tin?
Ta tin ngươi mới là lạ!
Thế nhưng theo một luồng tinh khí sinh mệnh đánh vào cơ thể hắn, Sử Vô Trần ngoan ngoãn ngậm miệng, sắc mặt cực kỳ kích động.
Sự thật ngay trước mắt, có nghi ngờ cỡ nào giờ cũng chuyển thành tin tưởng!
Tu vi thật sự của hắn sớm đã đạt tới đẳng cấp Thánh Giả, đương nhiên là người biết hàng, bèn vô thức hỏi:
- Đây, đây chẳng lẽ là… tiên thiên tinh khí?
Có luồng lực lượng sinh mệnh tinh thuần tới cực điểm này đã đủ đè nén tất cả những phản ứng xấu do đau đớn mà không cần bất cứ băn khoăn lo lắng nào, chỉ cần dốc lòng vận công khôi phục thương thế là được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1213030/chuong-914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.