Trước khi chết, trên mặt kẻ này tràn đầy không hiểu.
Ta... Đã phạm tội gì?
Sau khi ta chết, đâu để ý hồng thủy ngập trời, đây không phải thứ bản tâm hướng về nhất sao?!
- Giết chỉ bẩn tay, lời này thật sự là không sai.
Vân Dương chán ghét phất tay, một mảnh hơi nước hình thành trên không trung, dòng nước ầm ầm xối xuống.
Vân Dương rửa tay một hồi, vẫn chưa thể nguôi giận, lẩm bẩm nói:
- Thiên hạ này, dĩ nhiên lại có loại người này!
Sau khi ngươi chết, bất luận hồng thủy ngập trời hay không cũng không liên quan nữa, mấu chốt ở chỗ, ngươi cứ chết đi!
Vân Dương ngừng lại một chút, dường như sững sờ, ngạc nhiên nói với Kế Linh Tê:
- Linh Tê, ngươi nhớ lại một chút, vừa rồi những người kia biểu hiện ra tư chất thiên phú như thế nào?
Kế Linh Tê bất ngờ bị Vân Dương hỏi, trực tiếp phát mộng, sửng sốt một hồi mới nói:
- Vừa rồi chỉ chú ý tu vi của bọn hắn đã đạt đến Đạo cảnh, trạng thái cá nhân cũng không có nhìn kỹ, ân... Tư chất của đám tu giả kia đều cực kỳ cao, đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý, nếu không có thiên phú hơn người, sao có thể đạt đến cấp độ Đạo cảnh!
Vân Dương lắc đầu, trầm giọng nói:
- Không phải vậy! Mặc dù thực lực của hai ta sớm đã áp đảo cấp độ Đạo cảnh, nhưng bởi vì tu đồ tầng thứ cao hơn cũng không có chính thức mở ra, cho nên kì thực chiến lực của chúng ta vẫn thuộc cấp độ Đạo cảnh, vừa rồi... Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212998/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.