- Vân Tôn đại nhân vừa giải hoặc cho ta hiểu, lại còn nói lời hợp ý ta.
Niên tiên sinh mỉm cười:
- Nếu đã là sinh tử chi giao, hôm nay cũng nên phân sinh tử, kết thúc khí số chi tranh. Đã như vậy, Vân Tôn đại nhân không ngại cứ nhiều lời một chút. Bản tọa tung hoành cả đời, tự hỏi kiến thức cũng rộng rãi, nhưng cũng là lần đầu gặp được chuyện kỳ quái như vậy.
Vân Dương nở nụ cười tràn ngập mỉa mai:
- Bí mật của Cửu Tôn phủ, chỉ thuộc về một mình Cửu Tôn. Hơn nữa, chân tướng trong đó ta cũng đã vừa nói rõ, chỉ có công pháp đặc biệt của Cửu Tôn, mới có thể thôi động bí mật cất giấu trong Cửu Tôn phủ. Mà công pháp này, ngoại trừ chín người chúng ta, không ai có thể động dụng được, cho nên cái gọi là bí mật trong Cửu Tôn phủ, Niên tiên sinh có biết cũng vô ích, ngược lại chỉ khiến tiên sinh càng thêm khốn nhiễu mà thôi, tọa hóa huyền bí, vô số chuyện vượt ngoài nhận biết của cá nhân, nếu cứ cưỡng cầu, cũng chỉ vô ích rước họa, hơn nữa… Cửu Tôn phủ cũng đã biến mất!
Niên tiên sinh hơi biến sắc, kinh ngạc nói:
- Biến mất? Chẳng lẽ không phải là do Vân Tôn đại nhân dùng bí pháp giấu đi? Không để lộ trước người ngoài?
Vân Dương hởi cười:
- Ta biết, tiên sinh vẫn luôn mơ ước Cửu Tôn phủ. Có điều, hiện tại… hết thảy đều đã quá muộn.
Niên tiên sinh xuất thần nói:
- Quá muộn?
Vân Dương khẳng định nói:
- Đúng là quá muộn, thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212958/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.