Chương trước
Chương sau
Một nơi khác, cơ hồ trong cùng một thời gian, Sâm La Thập Vương cùng sư phụ của bọn hắn và hai vị kim bài sát thủ còn lại cuối cùng trong tổ chức, giờ phút này đang cùng tề tụ tại một sơn cốc ảm đạm.
Trước mặt đã quỷ chúng Sâm La đình là một thân ảnh tử bào bồng bềnh, không phải Vân Dương thì còn có thể là ai.
- Ngày đó khi ta truy tìm tung tích của Lan tỷ, trong lúc vô tình phát hiện âm khí nơi đây có bất thường.
Vân Dương đứng chắp tay, nhìn dãy núi trong bóng tối:
- Dưới sự hiếu kỳ, ta mới vào thăm dò một chút, lại ngoài phát hiện dưới dãy núi này, ẩn hàm số lượng âm khí cực kỳ khổng lồ, sau khi trải qua nhiều lần kiểm tra, ta xác định nơi đây xác thực có âm khí cực kỳ khổng lồ tồn tại, hơn nữa, còn có cơ quan khống chế, nói cách khác, nơi này là do có người tạo nên.
- Có điều âm khí không phải năng lượng mà ta tu luyện, không thể nào chuyển hóa thành tu vi chiến lực, có thể nói là tìm được bảo sơn mà không có chỗ dùng, thẳng đến sau khi kết giao với Tần Quảng Vương, ta phát hiện âm khí này chính là tài nguyên thượng đẳng mà tu giả Sâm La đình cần đến, vì xác định điểm này, ta lại tới đây, tìm kiếm đầu nguồn, quả nhiên, ta cơ bản có thể khẳng định…
Vân Dương thản nhiên nói:
- Nơi này là một cái Âm Hồn điện.
Âm Hồn điện!
Ánh mắt của Thập Vương cùng sáng lên, thần tình kích động không hiểu, ngày trước cũng chính bởi may mắn vào được một cái Âm Hồn điện, đạt được lượng lớn âm khí, tu vi mới có thể tiến mạnh.
Cũng chính vì lần đó, mới kết duyên với Cửu Tôn.
Mà hiện tại, nếu thực là Âm Hồn điện, lại vẫn có quan hệ với Cửu Tôn!
Vừa nghĩ đến đây, đám vương giả cùng lộ thần sắc phức tạp dị thường, nửa ngày không nói.
Người áo đen cầm đầu Sâm La đình chuyến này ẩn trong minh vụ, những như hiện thực chất, một thân tu vi càng hơn mấy người Diêm Quân, người này chính là Sâm La đình chi chủ, cũng chính là sư phụ của Thập Điện Vương.
Chỉ thấy hắn nghiêm túc bước lên, đi qua, tìm kiếm cơ quan, hoàn toàn không có gì bất ngờ, dựa theo lời Vân Dương nói, từ nơi nào đó tìm được một phiến đá lồi ra hoàn toàn không đáng chú ý.
Người áo đen cũng không dám lạnh nhạt, càng không do dự, trực tiếp vận công đè xuống, chỉ trong giây lát, tiếng két két vang nhẹ, ngay sau đó, trước mặt bỗng xuất hiện một cái động lớn.
Cái động này thực ra cũng không quá lớn, nhiều lắm chỉ bằng một gian phòng ngủ nhỏ, bên trong càng tối tăm đến cực điểm, lộ rõ vẻ người sống chớ tới gần, nhưng đám Sâm La đình vừa thấy lập tức vui mừng quá đỗi, bởi vì cái thứ tối tăm kia, chính là minh vụ ngưng thành thực chết. Lại cẩn thận xem xét, sâu trong minh vụ, có tới mười khỏa dạ minh châu treo trên không, từng chút tản ra sương mù mờ mịt.
- Không sai không sai, đây chính là Âm Hồn điện.
Nhất Điện Tần Quảng Vương ngạc nhiên kêu lên một tiếng.
- Sâm La đình chúng ta dù xưng danh là tổ chức sát thủ đứng đầu thiên hạ, nhưng thực chất cũng chỉ là kỳ danh khó phụ, càng nhiều là do thế nhân bản năng sợ hãi khí tức âm trầm của chúng ta. Ngày đó, mười người bọn hắn thành công tăng tu vi, cũng là duyên phận của bọn hắn, càng là nhờ Thổ Tôn đại nhân cùng mấy vị tôn giả tương trợ. Âm Hồn điện, tất cả đều ẩn trong lòng đất, đất là đại địa, chính là Thổ Tôn, vì nhớ ơn này, từ hôm nay, ta đổi tên là… Địa Tạng!
Sư phụ của Thập Điện Vương nghiêm túc quay người, cúi người thật sâu với Vân Dương.
- Tiền bối không cần như vậy…
Vân Dương hơi chút kinh ngạc, không biết làm thế nào mới tốt.
- Tiền căn đã nhận, hậu quả nên trả, ý ta đã quyết, Vân Tôn không cần lo lắng.
Địa Tạng hít một hơi thật sâu, quay đầu nói:
- Người người các ngươi dựa theo phương vị của bản thân, dùng tay phải bao trùm mười khỏa Mình Nguyên châu, toàn lực vận chuyển âm pháp, mở Âm Hồn điện!
Thập Điện Vương cùng đáp ứng một tiếng, nhao nhao cất bước tiến lên.
Mỗi người đều hít một hơi thật sâu, duỗi tay pải, nắm lấy mười khỏa Mình Nguyên châu, toàn lực vận công, toàn bộ quá trình nhanh chóng trôi chảy, không có bất cứ điều gì ngoài ý muốn.
Đập vào mắt, minh vụ vốn đã nồng nặc dị thương nay đột nhiên càng thêm nồng đậm, cho dù lấy nhãn lực của Vân Dương nhìn lại, cũng đưa tay không thấy năm ngón, bên ngoài càng khó nhìn thêm.
Cứ vậy kéo dài một lát, lại cảm thấy cả sơn cốc đột nhiên chấn động, trong lúc nhất thời như núi rung đất chuyển, thế nhưng Địa Long xoay người.
May mà người bên trong đều có thực lực cường hoành, chút động tĩnh trong dự liệu đó, đối với bọn hắn hoàn toàn không đáng lo!
Mà động tĩnh này cũng chỉ kéo dài một lát, cho đến khi mười khỏa Mình Nguyên châu kia từ từ xoay động giữa không trung, vị trí trung âm chậm rãi sụp đổ, địa đồng liền dừng lại.
Lúc này, đám người đã đưa hết sự chú ý về phía trước, nơi một tòa cung điện đen kịt khổng lồ chợt hiện.
Đột nhiên, mấy chữ còn đen hơn hắc ám chợt lóe lên: “Chư Thiên Âm Hồn đệ nhị điện!”
Sau khi chữ viết hiện lên, đại môn chầm chậm mở ra.
Quang cảnh trong cung điện lại càng thêm đen kịt, nối thắng xuống dưới đất, không biết kéo dài bao sâu bao xa.
Thập Điện Vương chi sư Địa Tạng hít một hơi thật sâu, trịnh trọng nói:
- Bản tọa ở đây lần nữa cảm tạ vân công tử giúp đỡ, nhưng công tử giúp chúng ta tới đây đã là cực hạn, nơi này chỉ có người tu hành âm công mới có thể tiến vào, công tử bước vào chỉ có trăm hại mà không một lợi, mà chúng ta vào đây, trong thời gian ngắn cũng không thể ra được. Cho nên… mong công tử bảo trọng! Chúng ta, sau này còn gặp lại, ta thực sự mong chờ ngày gặp lại công tử.
Vân Dương nói:
- Vân Dương hiểu, các vị cứ tự nhiên, tựa như tiền bối nói, sau này chúng ta còn gặp lại!
Thập Điện Vương nối đuôi nhau tiến vào, từng người cáo biệt với Vân Dương, trong mắt mỗi người đều ánh lên thần sắc lưu luyến không muốn rời, nhất là Tần Quảng Vương, hắn kết giao với Vân Dương sớm nhất, liên hệ cũng nhiều nhất, vị Diêm Quân tính tình ngay thẳng này, thấy Vân Dương muốn rời đi, liền lải nhải hồi lâu.
Ngay khi đám người Sâm La đình muốn vào Âm Hồn điện, đang vẽ một tấm phù triện, đột nhiên một thanh âm truyền đến:
- Chậm đã!
Đám người nghe tiếng quay đầu lại, người người đều đề cao cảnh giác, chẳng lẽ nơi này còn có người khác rình mò?
Sát cơ cũng theo đó tràn ra, cộng với u minh khí tượng nơi này, cho dù là Sâm La quỷ vực chân chính, chỉ sợ cũng chỉ đến vậy là cùng.
Thập Điện Vương cùng cảnh giác, ánh mắt sắc bén nhìn về phía thanh âm.
Trước mặt bao người, hai đạo nhân ảnh từ trong bóng tối bay đến, nhanh chóng tiếp cận, đám người nhìn kỹ lại, đã thấy là hai đại sát thủ, Hận Biệt Ly cùng Hồng Trảm.
Sâm La đình, huyết đao đường, vô tình lâu, tam đại tổ chức thành thế chân vạc trong giới sát thủ, tuy cân bằng, nhưng sớm tự có khúc mắc, giờ phút này gặp lại đối thủ cũ, đỏ mắt là chuyện khó tránh khỏi.
Nhất Điện Tần Quảng Vương đè chuôi kiếm, âm trầm nói:
- Các ngươi tới đây làm gì? Muốn mượn tay chúng ta, tiến về địa ngục sao?
Trong lời nói, lộ rõ lập trường cực đoan khác biệt.
Nhưng mà hai người Hận Biệt Ly cùng Hồng Trảm lại khí định thần nhàn không chút tức giận. Toàn thân trên dưới không có nửa điểm địch ý, đầu tiên là chào với Vân Dương, sau đó mới nghiêm túc nói:
- Hai người chúng ta tới đây là muốn gia nhập Sâm La đình, bái vào môn hạ của tiền bối, không biết tiền bối có chịu thu nhận?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.