Đơn giản tính toán, cự nhân này chí ít cũng phải cao đến mấy trăm trượng, tất cả mọi người cùng cảm thấy cự nhân kia mở mắt, bầu trời lại như nhiều thêm hai vầng mặt trời, nhìn mà phát khiếp, không giận tự uy.
- Ta là Vân Tôn, ta rất tốt, bình yên vô sự!
Thanh âm của cự nhân như sấm mùa xuân, cuồn cuộn lướt qua đại địa.
- Cửu Tôn phủ, chính là thần vật thiên địa, hiện thế chính là để trấn áp vận khí Ngọc Đường, cuối cùng cũng không hợp ở nhân gian lâu. Bây giờ khí tướng tĩnh bình Ngọc Đường đã hiện, quốc vận vững chắc, không cần Cửu Tôn phủ trấn áp, cho nên hôm nay bản tôn lấy Cửu Tôn phủ đi, tránh cho đạo chích quấy phá, nên để lại mấy lời. Duy nguyện Ngọc Đường đế quốc, tĩnh bình Thiên Huyền, thiên thu vĩnh cố, quốc thái dân an!
Lời nói như thanh chấn khắp nơi, vừa nói ra, toàn thành đều biết.
Thậm chí, phạm vi địa giới mấy ngàn dặm, tất cả đều nghe được rõ ràng, xa xa không giới hạn.
Tất cả Ngọc Đường, đều đột nhiên khẽ động, lập tức lại yên lòng.
Thậm chí, đám người còn có một cảm giác: Đúng vậy a, thần vật như Cửu Tôn phủ, vốn không nên ở nhân gian quá lâu, Vân Tôn đại nhân lấy đi, thực quá có lý…
Về phần vì sao Vân Tôn đại nhân có thể lấy đi… nói thế không phải là nói nhảm sao?
Nhân vật như Vân Tôn đại nhân, sao lại không thể thu Cửu Tôn phủ?
Cửu Tôn phủ vốn là vật của Vân Tôn, lấy đi thì có gì cần dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212884/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.