Chương trước
Chương sau
Vân Dương khẽ chuyển tâm tư, lại bất đầu diễn luyện lại từ đầu, lần lượt huy đao đánh ra năm chiêu mười thức.
Bốn chiêu trước của Thiên Ý đao pháp cực kỳ nghệ thuật, hoàn thiện không thiếu sót, có thể nói là thập toàn thập mỹ, lần này thi chiêu cũng như vậy, ngay khi hắn vừa lướt đao chém Bạch Cốt Doanh Sơn một chớp mắt, đột nhiên như thoáng không bị không chế mà đánh tiếp Sinh Tử Môn Khai, ô một tiếng, khí lưu trong không trung bạo xoáy cuốn lên, một vòng xoáy đột nhiên hình thành, một cỗ sâm nhiên chi ý phô thiên cái địa khuếch tán ra.
Thân thể Vân Dương trải đầy tinh quang lấp lánh, đao mang cuồn cuộn.
Trong lúc lỡ đãng lại thành công kích phát uy lực chiêu thứ năm, nhưng cũng không tính là ngoài ý liệu, vẫn là hợp tình hợp lý!
Vân Dương lập tức minh ngộ, càng không dừng lại, một thức còn lại trong chiêu thứ năm Thập Bát Địa Ngục cũng tùy theo xuất thủ.
Lập tức, không gian ứng chiêu mà sụp đổ, xung quanh càng đồng thời xuất hiện sáu điểm sụp đổ, thực như Quỷ Môn mở cửa, thanh âm quỷ khóc thần hào truyền khắp không gian!
Trong chốc lát, trong không trung như xuất hiện vô số lệ quỷ, giương nanh múa vuốt nhào tới!
Vân Dương đột nhiên thu đao, hắn đã hoàn toàn hiểu thấu.
- Thì ra là thế!
Hắn triệt để hiểu ra, chân ý của chiêu thứ này, không phải đơn độc tồn tại, mà là biến tấu của một chiêu tuyệt sát. Chỉ có dẫn động bốn chiêu trước, mới có thể tạo nên trạng thái đặc biệt của Sinh Tử Môn, Thập Bát Địa Ngục, kích phát ra lực sát thương chưa từng có, có thể nói một chiêu này là biến ngoài biến, chiêu ngoài chiêu…
Chờ đến khi thu được chiêu thứ sáu, hẳn sẽ còn thêm biến hóa càng đặc dị.
Có điều, hắn mới vừa học, chiêu pháp còn chưa thuần thục, tạm thời chỉ tạo ra được sáu điểm không gian sụp đổ, cũng chính là mới chỉ xuất ra được… sáu mảnh Địa Ngục mà thôi. Mà một chiêu này nếu luyện đến đại thành chân chính, lúc đó xuất ra đồng thời mười tám tầng Địa Ngục, thực sự danh xứng với thực!
Vừa nghĩ đến đây, Vân Dương không khỏi lại nghĩ tới cảnh tượng quỷ khóc thần hào vừa rồi, nghĩ thôi cũng hưng phấn, nếu thực sự đến mức, Thập Bát Địa Ngục cùng mở, cảnh tượng đó lại hùng vĩ bực nào?!
- Giờ cần càng thêm khắc khổ, tuyệt đối không thể có chút lười biếng, nên tiếp tục nghiền ép bản thân mới là đúng đắn.
Vân Dương thầm nói: Cường giả trên đời này quá nhiều, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên… chút tu vi hiện tại của ta, đặt ở Thiên Huyền đại lục có thể xem như nhân vật đứng đầu, nhưng tính kỹ ra, xa xa không đáng chú ý, bất luận là so với lão ba biến thái của Kế Linh Tê, hay là Cửu U Thập Thất Thiếu trong truyền thuyết, ta vẫn còn chênh lệnh quá lớn, không thể so sánh.
Không thể không nói, hiện tại Vân công tử đã được mở rộng tầm mắt, mục tiêu cũng cao hơn. Trước đó chỉ muốn diệt sát Tứ Quý lâu, nhưng mục tiêu hiện tại, đã trực chỉ Cửu U Thập Thất Thiếu cùng lão ba Kế Linh Tê…
Khẽ định tâm tư, thu công đứng lên, mở mắt nhìn xung quanh, lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm chấn kinh!
Đập vào mắt, khắp nơi lấp lánh ánh tím, suýt nữa chói mù hai mắt Vân Dương.
- Đây là cái gì? Chuyện gì đã xảy ra, tại sao lại hùng vĩ như vậy!
Vân Dương nhìn bốn phía trong phòng, khắp nơi chất đầy khối lập tương màu tím, chầm chậm tán ra tử sắc quang mang, ngoại trừ một khối đất trống bên cạnh hắn, những nơi khác, đều chất đống loại vật này!
Mặc dù mỗi một khối tinh thể cũng không lớn, chỉ chừng bàn tay, nhưng số lượng thực sự quá nhiều.
Vân Dương nắm lấy một khối, đặt trong tay xem xét tỉ mỉ, lập tức cảm giác được, trong khối tử sắc lập phương này, ẩn chứa linh khí dị thường tinh thuần!
- Cái này… là linh khí kết tinh!
Vân Dương bị kết luận của bản thân dọa giật mình!
Linh khí, vô hình vô ảnh, chỉ có nồng đậm đến mức nhất định, mới có thể hơi xuất hiện nhan sắc ngà sữa, lại chỉ có nồng đậm đến một mức độ thần dị nào đó, mới có thể hiện ra màu tím.
Mà trạng thái này càng phải nồng đậm thêm gấp trăm lần, mới có thể xuất hiện trạng thái lỏng, trên cơ sở này, lại cần nồng đậm gấp trăm lần nữa, mới có thể xuất hiện trạng thái linh khí cố hóa, nhưng… phải tới mức nào, mới có thể hoàn toàn ngưng kết thành khối lập phương như vậy?
Vân Dương hoàn toàn không thể hiểu nổi!
Lần nữa ngẩng đầu nhìn bốn phía, mắt thấy từng chồng từng chồng lập phương chất thành núi, trong chớp nhoáng này, tâm cảnh trực tiếp trống trơn, không thể suy nghĩ bất cứ điều gì!
Trong căn phòng này… có bao nhiêu linh khí kết tinh?
Chí ít, tính toán bảo thủ nhất, cũng phải có tới mấy ngàn khối!
Vân Dương cũng có thể xác nhận, có nhiều tử sắc linh khí kết tinh như vậy, cho dù hắn có đến một nơi nào đó hoàn toàn không có linh khí, bằng vào đống này, vẫn có thể đủ để hắn tiến thêm hai bước lớn? Ba bước lớn? Năm bước lớn?
Thậm chí càng nhiều hơn!
- Nhưng, là ai để lại đây? Chẳng lẽ có người nhân lúc ta đang luyện công, tiến vào trong phòng này?
Vân Dương chấn kinh đến mức không hiểu tại sao, mồ hôi chảy ròng ròng:
- Khi ta mới tiến vào, rõ ràng không có số kiết tinh này! Nếu không, coi như ta có mù, cũng có thể sờ thấy được a!
Giờ phút này, tuy hắn vừa mừng vừa sợ, nhưng cảm xúc kinh ngạc còn hơn xa tâm tình vui sướng, thu hoạch lần này to khó thể tưởng tượng được, mà trước mắt lại còn có nhiều linh nguyên kết tinh như thế.
Thế nhưng… chỉ cần nghĩ tới chuyện vừa rồi có người đi qua mà hắn không biết, thậm chí, từ khi Cửu Tôn phủ hiện thế đến nay, chưa từng có người ngoài bước vào nơi này, thực sự có người có thể yên lặng chui vào đây sao?
Nếu như là thật, vậy thủ đoạn thần thông của đối phương há lại thường thường, nghĩ thôi cũng thấy rợn người, nếu như đối phương có ý gì khác, vậy hắn chỉ có thể ngồi chờ mặc đối phương định đoạt, tựa như cá nằm trên thớt, vừa nghĩ đến đây, há không cảm thấy đáng sợ, kĩnh hãi vô cùng.
Vân Dương hồ nghi, còn chưa tỉnh hồn bước ra khỏi phòng, rất muốn hỏi một câu: Đến cùng là Thần Thánh phương nào đã tới đây?
Dù sao rụt đầu cũng một đao, đưa đầu cũng một đao, sớm biết rõ một chút, chết sớm siêu sinh sớm!
Nhưng lời cảm thán còn chưa kịp ra khỏi miệng, đã trực tiếp bị cảnh tượng trước mặt dọa sợ ngây người!
Đập vào mắt hắn, khắp Cửu Tôn phủ, từ đại sảnh, trong sân, khắp nơi chất đầy tử sắc linh nguyên kết tinh, lít nha lít nhít, từng đống từng đống, chồng cao như núi. Vừa nhìn qua, Vân Dương đã có thể đưa ra một con số khủng bố, ở đây… tối thiểu nhất cũng phải có trăm vạn khối trở lên a!
- … ôi…
Vân Dương nhất thời há hốc miệng, nửa ngày không thốt được nửa chữ.
Thậm chí, hắn còn cảm thấy tròng mắt trừng muốn rớt ra ngoài!
Chỗ linh nguyên này, thực sự quá quá con mẹ nó nhiều, cái gọi là thiên đại tài phú, tài phú bằng trời cũng không hơn gì cái này a?!
Đủ để vượt qua nhận biết của tất cả mọi người!
Vân Dương hoàn toàn có thể nhận định một điều: Coi như tụ toàn bộ tài nguyên tu luyện trên Thiên Huyền đại lục này cộng lại, lại đem linh khí trăm ngàn năm trong thiên địa thu sạch, e là tám chín phần cũng không thể tụ được nhiều linh khí kết tinh tinh khiết đến như này!
Hiện tại, toàn bộ Cửu Tôn phủ, đều chất đầy cái thứ này!
Thậm chí, ngay cả trên tường viện cũng là tử sắc kết tinh!
Toàn bộ Cửu Tôn phủ, đã triệt để biến thành một cung điện tử sắc mỹ lệ!
Thậm chí, đây còn chưa phải toàn bộ.
Bởi vì, trong viện còn có một phần chất cao như núi, số lượng càng không ít!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.