Vân Dương cũng không phải chỉ bị ngược không, mặc dù hắn tạm thời không thể làm gì được Kế Linh Tê, thế nhưng làm với người khác thì vẫn được, lúc bị đánh quá thảm, hắn sẽ tìm người khác trút bực.
Đầu tiên là đám bốn người Đông Thiên Lãnh cùng hộ vệ của bọn hắn, đội hình này chỉ duy trì được một ngày, sau đó bốn tên tiểu tử này cùng treo miễn chiến bài, nằm giường giả chết không dậy.
- Chút đau khổ này mà cũng không chịu nổi!
Đối với cái gọi là “Người cùng ta làm đại nghiệp trong tương lai, sao có thể không chịu nổi như vậy? Đứng lên!” Của Vân Dương! Tứ đại công tử cùng khịt mũi coi thường, hoàn toàn không rảnh để ý.
- Chúng ta chưa từng có chí hướng lớn đến vậy! Từ đầu đã thấy ở đây ăn không chờ chết là tốt nhất! Có thể thoải mái vui vẻ thế này lại còn có thể thăng cấp, như vậy đã vượt mức truy cầu của chúng ta…
- Hoàn khố? Hoàn khố thì có gì không tốt?
- Nhìn quanh số hoàn khố đương thời, ngoại trừ Lão đại ngài ra, còn có ai có thể sánh được với bốn người chúng ta, chúng ta đã thỏa mãn, không còn truy cầu gì hơn!
- Lão đại, van ngài tha cho chúng ta đi… chúng ta thực sự không có tài năng đức độ đó a…
Đối mặt với bốn tên vô sỉ nước mắt nước mũi ròng ròng, Vân Dương cũng chỉ có thể im lặng, thúc thủ vô sách. Đối với bốn tên gia hỏa không cầu phát triển như thế, dù Vân Dương có ngàn đầu diệu kế, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212849/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.