Cào một cái, một khối da lớn rớt xuống, nhục thân hắn hiện tại chỉ có thể dùng hai chữ yếu ớt để hình dung, ngay cả nói là yếu đuối thì e cũng không phù hợp!
Âu Dương Tiêu Sắt kêu thảm, liều mạng cào mạnh, da thịt toàn thân bị cào xuống từng mảnh, nhưng vẫn chỉ cảm thấy ngứa ngáy mà không hề thấy đau nhức, toàn bộ tâm thành chỉ thấy ngứa ngáy không thôi, rốt cục chịu không nổi nửa, bỗng lăn xuống đất, trở mình lăn mấy vòng, liều mạng dùng mặt đất thô ráp đi gãi ngứa cho bản thân.
Những nơi đi qua, đều để lại da thịt cùng huyết thủy.
Hắn kêu thảm, rên rỉ, mắng chửi, điên cuồng lăn qua lăn lại.
- Giải thoái cho ta a!
- Giải thoát cho ta a!
Âu Dương Tiêu Sắt liều mạng kêu thảm, năn nỉ van xin.
Phốc!
Vân Dương giẫm mạnh lên cổ Âu Dương Tiêu Sắt, để hắn ngửa mặt lên trời, ánh mắt lạnh lùng chăm chú vào đối mắt đã sớm mê loạn của Âu Dương Tiêu Sắt, lạnh lùng nói:
- Trả lời ta mấy vấn đề, ta có thể cân nhắc giải thoát sớm cho ngươi!
Lúc này Âu Dương Tiêu Sắt đã không thể nghe rõ Vân Dương nói gì, cảm giác duy nhất chỉ có cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, cái cổ bị giẫm mạnh, khó mà động đậy, cả người vẫn đang liều mạng giãy dụa.
Tình trạng hiện tại của Âu Dương Tiêu Sắt thê thảm đến không nói thành lời, nơi vốn là vùng bụng đã gần như không còn lại chút da thịt nào, thậm chí ruột già ruột non còn bị kéo cả ra ngoài, vẫn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212829/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.