Chịu đựng hỏa thiêu mấy canh giờ, cho dù là Âu Dương Tiêu Sắt có làm từ sắt thì cũng không thể nào ngăn nổi thêm nữa, trên người đã dần nổi một tầng bỏng rộp.
Nếu còn tiếp tục thế này nữa, chỉ sợ ngay cả nội tạng trong cơ thể cũng bị thiêu hủy cũng không phải khó thể.
Dù lăn lộn giang hồ bao năm, lại thêm đa mưu túc trí, thế nhưng Âu Dương Tiêu Sắt cũng chưa từng bị đốt lâu như vậy, cho nên đến nay mới biết, chỉ riêng sóng nhiệt không ngừng cuốn tới kia, cũng đủ để đốt nội tạng hắn thành tro.
Nếu còn ở đây thêm chút nữa, e chỉ có một đường chết!
Hét to một tiếng, thân hình Âu Dương Tiêu Sắt hóa thành một luồng gió mạnh, bay sát mặt đất phóng ra ngoài.
Hiện tại, hắn cũng không dám bay cao nữa, sóng nhiệt trên đó còn mạnh hơn cả dưới này, nhất là nếu toàn lực phóng nhanh, sóng nhiệt trên đó có thể dễ dàng nướng chín hắn.
Nhưng coi như có bay sát mặt đất, thì tình huống cũng không tốt hơn là bao, vẫn cảm thấy một một bước đi, là một lần da thịt toàn thân chịu đau đớn.
Về sau, tựa như cả trái tim cũng đã nóng lên.
Hắn cắn chặt răng, dùng tận dư lực, hòng một lần chạy thoát ra ngoài.
Lần này, đại hỏa cũng không có đuổi theo hắn nữa, lôi điện đầy trời kia cũng không vẩy xuống.
Vân Dương dừng tay rồi sao?
Kể cả là như vậy, Âu Dương Tiêu Sắt cũng không dám buông lơi, chạy thêm thời gian uống gần thết một chén trà, lúc này mới cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212827/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.