- Các vị huynh đệ, lần này mọi người nhất định phải giúp tiểu đệ ta...
Nói đến chỗ thương tâm, Đông Thiên Lãnh vừa lau mặt, nước mắt lập tức tích tích rơi xuống, nước mắt nước mũi khóc lóc than thở, nào còn vẻ kiệt ngạo bất tuần:
- Ta không sống nổi nữa...
Con mẹ nó, mù tạc này đúng là đủ hiệu nghiệm mà!
Đám người lập tức bị dọa sợ, nhao nhao nói thầm: Con hàng này điên rồi hả?
- Ai, một lời khó nói hết...
Đông Thiên Lãnh khóc lóc:
- Mấy ngày nay, huynh đệ đứng đầu sóng ngọn gió, bị người đố kỵ, tuy nói không bị người ghe ghét lại hóa tầm thường, thế nhưng... Ai, ngay hôm qua... Bị người ta tính toán... Hai tấm bản đồ, mới qua tay được một chút a... Ai...
Nói đến đây, sớm đã như khóc tang, tràn đầy hương vị muốn nói lại thôi, không cho đi đóng kịch thì đúng là lãng phí nhân tài.
- Sau đó thì sao?
Tính tò mò của đám người cũng đủ nặng, chuyện hôm qua của con hàng này mọi người đều đã biết. Đối với phản ứng của con hàng này, đám người cũng phục sát đất... Cái này cần ngu ngốc tới mức nào a!
- Ta vốn còn không coi ra gì, trở về hỏi thăm một chút, mới biết lần này chọc phải đại phiền toái...
Đông Thiên Lãnh đấm ngực giậm chân:
- Mảnh da lông hôm qua, đao thương bất nhập thủy hoả bất xâm... Có vẻ như, chính là da lông thần thú trong truyền thuyết, không chừng lại chính là da Rồng...
- Tê...
Đám người hít một hơi lạnh.
- Mọi người đều là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212807/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.