Phía dưới vách núi.
Độc Cô Sầu thở hồng hộc, Lăng Tiêu Túy cũng mệt như chó, tình huống còn kém hơn Độc Cô Sầu một phần, lúc trước hắn lấy lực một người cường ngạnh đối mười người, thực sự vượt quá cực hạn phụ tải của bản thân, mặc dù còn chưa đến mức dầu hết đèn tắt, thế nhưng cũng khó tránh nguyên khí đại thương.
Cơ hồ mỗi nhát thở, đều mang theo một mùi máu tanh.
- Hay là chúng ta chữa thương cho bọn họ trước, bằng không đợi trở về, e là không kịp duy trì.
Lăng Tiêu Túy nói.
- Được.
Lấy ra đan dược, hai người trực tiếp ngưng khí thành nước, rót vào trong miệng hai người Phượng Huyền Ca.
Cố Trà Lương kêu lên:
- Tự ta có thể uống... Ô...
Nhưng mà hai người Độc Cô Sầu không thèm để ý, trực tiếp cưỡng ép rót vào.
Sau đó hai người Độc Cô Sầu nghỉ ngơi một hồi, cảm giác hơi chút khôi phục, lại lần nữa dẫn hai người bỏ chạy, một đường chạy ra ngoài ba ngàn dặm, tìm được một cái sơn động bí ẩn để náu thân.
- Ở đây chúng ta có thể nghỉ ngơi một chút.
Tìm một chỗ bằng phẳng, thả hai người Phượng Huyền Ca xuống, Độc Cô Sầu cùng Lăng Tiêu Túy nháy mắt ra hiệu với nhau.
Hai người vừa thấp giọng trò chuyện, vừa bước ra ngoài.
- Trên người ta không có nhiều thuốc trị thương lắm, trên người ngươi còn có thuốc nào trị nội thương tốt một chút hay không?
- Thuốc trên người ta... Cũng không nhiều lắm, lúc đi nào nghĩ đến sẽ phải vậy a, bốn người chúng ta liên thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212791/chuong-675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.