Nhìn quân cờ trắng trên tay Vân Dương, Vân Tiêu Dao bỗng lên tiếng hỏi:
- Đó là vật trong tay Tất tiên sinh trước khi chết?
- Không sai.
Vân Dương gật gật đầu.
- Quân cờ này, có ý nghĩa gì a?
Vân Tiêu Dao lại truy vấn.
Vân Dương trầm tư không thôi.
Hắn đã sớm kiểm tra nhiều lần, nhưng quân cờ này thực sự chỉ là một quân cờ bình thường.
Thực đúng là không có gì đáng nói.
Vân Tiêu Dao ngừng lại một chút lại nói:
- Một quân cờ, ý nghĩa thực sự của nó không gì khác ngoài việc tạo thành một bộ phận của bàn cờ. Còn trên các mặt khác, dù có một vị tuyệt thế cao thủ dùng làm ám khí, cũng không thể phát huy tác dụng bằng việc nó được đặt trên bàn cờ.
Vân Dương nói:
- Nói như vậy cũng không phải tuyệt đối, mỗi người một ý a.
- Ta lại cảm thấy, một quân cờ dùng đúng, liền có thể chế định thắng thua.
Vân Tiêu Dao nói.
- Điều này không sai.
Vân Dương gật đầu.
- Quân cờ...
Vân Tiêu Dao vắt óc suy nghĩ, muốn tìm cho Vân Dương càng nhiều manh mối hơn nữa, nhưng có nghĩ đến nát óc cũng không tìm được gì để nói.
- Quân cờ...
Vân Dương trầm tư thật sâu:
- Quân cờ... Nếu không có người, quân cờ chỉ là một khối đá, một khối gỗ mục, một thứ vật chết... Chỉ có ở trong tay người, mới có thể phát huy tác dụng. Nó trong tay người có thủ pháp ám khí cao minh, thì cho dù chỉ là một quân cờ bình thường, cũng có thể quyết định sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212789/chuong-673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.