Cơn giận của Vân Dương còn chưa tiêu, hai tay liên tục huy động.
Phanh phanh phanh, mười bình rượu liên tục bay ra, đập nổ trên người tam hoàng tử, nhất thời khiến hắn kêu thảm không ngớt, đầy rẫy huyết tinh.
Sắc mặt cùng ánh mắt Thượng Quan Linh Tú trải rộng băng hàn, đôi mắt sâu lắng dừng trên mặt tên hoàng tử khiến người buồn nôn tới cực điểm kia, nhẹ giọng, lại rõ ràng nói:
- Bất kể có ngày đó hay không... Chí ít người kia, tuyệt không phải là ngươi!
Sau đó nàng liền quay người, trở lại trong phòng.
Đưa lưng về phía cửa, ngồi yên tại đó.
Nàng không muốn nhìn tam hoàng tử thêm nữa, dù chỉ là một chút.
Người này khiến nàng cảm thấy, nhìn thêm một chút chính là vũ nhục đôi mắt của mình!
Cực kỳ dơ bẩn!
- Mang theo hắn, cút cho ta! Lập tức! Lập tức!
Ầm!
Vân Dương ném ra bình rượu cuối cùng, chuẩn xác nứt vỡ trên cái đầu bê bết máu của tam hoàng tử, sát khí đằng đằng:
- Còn để ta nhìn thấy hắn, hắn chết chắc rồi, Thiên Vương lão tử cũng không cứu được hắn!
Sát khí toàn thân Vân Dương như ngưng thành thực chất, tất cả mọi người đều có thể nhận thức rõ ràng, hắn tuyệt không chỉ nói khoác nói suông.
Kỳ thực chỉ cần nhìn tình trạng thê thảm hiện tại của tam hoàng tử, hoàn toàn có thể khẳng định được, Vân Dương tuyệt đối dám làm.
Hắn dám đánh tam hoàng tử thành trọng thương, thì có đánh chết lại có quan hệ gì? Có gì cần bàn cãi?
Hơn nữa, nếu tam hoàng tử còn không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212760/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.