- Tùy tiện tìm một chỗ là được rồi.
Thượng Quan Linh Tú nhìn theo Vân Dương đang sải bước dẫn đường.
- Không, đi Phiêu Hương.
- Vì sao?
- Ta thích Phiêu Hương, nơi đó, có phòng số một chữ thiên.
Thượng Quan Linh Tú không còn gì để nói.
Ca, ngươi có thể đừng giả bộ hoàn khố trước mặt ta không...
Phiêu Hương lâu.
Lúc này cũng là lúc mà sinh ý Phiêu Hương lâu thịnh vượng nhất, người bên trong đông nghìn nghịt, tựa như xếp hàng đi chợ vậy, bên ngoài vẫn còn không ít người chen lấn...
Mấy tên tiểu nhị từ xa nhìn hai người bước tới, hai mắt lập tức sáng lên, cho đến lúc chú mục nhìn lại, lập tức thầm kêu khổ.
Bởi vì trong số người tới kia có đại tiểu thư Thượng Quan gia tộc, người này tuy không sao... Nhưng người phía sau...
Lại có thân phận không tầm thường a.
Vân công tử!
Thế tử của Tiêu Dao vương, Vân Dương!
Trong địa giới Thiên Đường thành này, thực đúng là không có mấy ai không biết đại danh cùng tính tình vị công tử này?
Từ vốn là đệ nhất hoàn khố Thiên Đường thành, là tên ăn chơi đứng trên đỉnh thiên hạ, đến nay lại lộ thân phận cao nhân tu hành, hoành hành vô kỵ, công tử thế gia Thiên Đường thành, có ai mà không bị Vân công tử khi dễ qua? Chà đạp qua?
Là tiểu nhị lâu năm tại Phiêu Hương lâu, hắn từng mấy lần nhìn thấy vị Vân công tử này thu phí bảo hộ của mấy vị công tử ca khác, thu đến mức ai nấy đều phải xanh mặt, thế nhưng lại không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212755/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.