Vân Dương hừ một tiếng, ánh mắt hiện lên sát cơ sâm nhiên:
- Hóa ra chuyện Cửu Tôn gặp nạn ngày đó, lại có chân tướng như vậy, như vậy hai người kia càng không thể giữ lại. Cửu Tôn đại nhân là anh hùng Ngọc Đường chúng ta, bọn hắn mưu hại anh hùng, chính là địch nhân lớn nhất của chúng ta, vì thế bọn hắn phải trả giá đắt!
- Người Ngọc Đường chúng ta, luôn vì không thể báo thù cho Cửu Tôn đại nhân mà cảm thấy tiếc nuối, hiện tại đã có manh mối trọng đại như này, vô luận thế nào cũng phải đem hai kẻ này kéo ra ánh sáng, thiên đao vạn quả, lăng trì phân thây, nghiền xương thành cho mới hả sạ!
- Trước vốn vì thấy tâm đầu ý hợp với chư vị nên nguyện ý tương trợ, hiện mọi người lại có chung địch nhân, càng nên chung sức hợp tác, giúp người cũng là giúp mình!
Tam đại Tôn giả nghe Vân Dương nói, không khỏi cùng nhau trợn mắt, ngươi cho rằng xử hai người đó dễ như ngươi nói sao?
Còn cái gì mà kéo ra ánh sáng, thực sự bó tay với ngươi...
Hai người kia, có ai dễ kéo ra ánh sáng?
Vân Dương đứng lên, thi lễ thật sâu:
- Còn xin ba vị Tôn giả tương trợ, cho ta được biết thân phận nội tình của hai kẻ này. Cùng với chỗ ẩn náu của chúng, ta nguyện dốc toàn lực diệt trừ hai người kia, bọn hắn là địch nhân chung của chúng ta a!
- Vân công tử, thực lực hai người này quá cao...
Tuyết Tôn Giả nói:
- Thực sự không phải chúng ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212745/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.