- Nếu thực lực đối phương mạnh hơn chút nữa, đoán chừng các ngươi muốn nhìn nhờ ta thì phải xuống đất mà nhờ rồi!
Lòng thầm sợ hãi.
Khoảng khắc vừa rồi... Thực con mẹ nó a!
Lão cảm thấy cái mạng nhỏ của bản thân, đã bước tới cửa vào Diêm Vương điện, hơn nữa còn dạo qua một vòng...
Ba người Độc Cô Sầu cùng cười ha ha, họ cũng biết tình cảnh vừa rồi của Phượng Huyền Ca nguy hiểm thế nào. Nhanh chóng quây tới, Cố Trà Lương lấy ra một viên đan dược, hai người Lăng Tiêu Túy cùng Độc Cô Sầu đồng thời đưa tay, vận công giúp Phượng Huyền Ca chữa thương.
Sau một lát, Phượng Huyền Ca chậm rãi thở nhẹ một hơi:
- Được rồi, ổn rồi.
Nói xong lại miễn cưỡng móc từ trong ngực một ống trúc trắng kỳ dị.
Vừa mới mở nắp, một đầu rắn nhỏ tuyết trắng uyển chuyển bò ra, thân mật cuộn lại quanh cổ tay Phượng Huyền Ca.
Ba người ngạc nhiên phát hiện, lúc con rắn nhỏ này bò ra, rõ ràng toàn thân tuyết trắng, thế nhưng vừa cuộn quanh tay Phượng Huyền Ca, đã lập tức hòa cùng màu xa.
Nếu không phải sớm biết, chỉ sợ ngay cả nhãn lực của ba người cũng chưa chắc có thể nhìn ra được trên tay Phượng Huyền Ca lại có một con rắn.
Phượng Huyền Ca cho con rắn nhỏ kia một viên đan dược màu trắng, sau đó liền đem nó đặt bên cạnh vết máu mà Lương Thương Hải mới phun lúc nãy.
Nháy mắt khi rắn nhỏ tiếp đất, màu sắc thân thể nó lại lần nữa biến hóa, lập tức hòa cùng màu đất, cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212741/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.