Niên tiên sinh vừa nghĩ tới đây, lại nhìn Cố Trà Lương co quắp dưới nền tuyết, muốn động cũng không thể động, tiện tay vung lên một cái, một đạo kình khí lăng lệ kích lên người Cố Trà Lương, chỉ thấy Cố Trà Lương khẽ rên một tiếng, toàn bộ thân thể bay lên năm sáu trượng, trên cánh tay cũng theo đó mà xuất hiện một lỗ máu, máu tươi chảy ra, tiếp đó lại rớt xuống đấy.
Chín thành chín lực chú ý hiện tại của Niên tiên sinh vẫn dừng trên người Lăng Tiêu Túy cùng Độc Cô Sầu, đã thấy hai người đều giữ vẻ thờ ơ, một bộ biết chắc nên yên lặng theo dõi kỳ biến.
Niên tiên sinh cảm thấy hơi chút mất mặt, hừ một tiếng:
- Chuyện này can hệ trọng đại, không thể không cẩn thận một ai, ta sao có thể biết, các ngươi có phải cố tình diễn đề lừa ta hay không? Nếu không cẩn thận, bị các ngươi âm chết, há chẳng phải là oan uổng?
Lăng Tiêu Túy tức giận hừ một tiếng:
- Vừa rồi ta để ngươi kiểm tra, rõ ràng là ngươi không làm, liên tiếp làm phức tạp mọi chuyện, hiện tại lại âm dương quái khí nói lại bọn ta? Người khác có thể nhịn ngươi, nhưng Lăng Tiêu Túy ta không thèm nhịn ngươi!
Niên tiên sinh hừ một tiếng, quát:
- Các ngươi lui về sau mười trượng cho ta.
Cách thêm mười trượng, lấy tu vi của Niên tiên sinh, dù Lăng Tiêu Túy có giở trò, thì hắn cũng có thể kịp thời phản ứng, ít nhất cũng có thể thủ vững an toàn.
Lăng Tiêu Túy thản nhiên nói:
- Ta cảnh cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212736/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.