Đương nhiên, nếu muốn thỏa mãn những yêu cầu này nhất định phải được xây dựng trên cơ sở có tài nguyên sung túc, nếu không có thực lực kinh tế cực cao, muốn tạo được căn cứ như vậy trong Thiên Đường thành này, chẳng khác nào chuyện trong thần thoại!
- Lăng Tiêu, đến cùng quan hệ của ngươi cùng vị Vân công tử này thế nào?
Vấn đề này, đã sớm im lìm trong lòng Độc Cô Sầu cả đêm.
- Quan hệ rất tốt.
Lăng Tiêu Túy cười cười:
- Ngươi không cảm thấy tiểu tử này rất thuận mắt sao? Đối với hắn, ta không có bất luận thứ gì cần keo kiệt.
Độc Cô Sầu gật gật:
- Tiểu gia hỏa này thực sự rất thuận mắt, nhưng tổng thể còn chưa đến mức khiến ta ngươi dùng lễ hạ giao tình a. Ta muốn nghe ngươi nói thật.
Lăng Tiêu Túy cười ha ha:
- Chỗ tốt của hắn, nếu ngươi không tự trải nghiệm, vậy hết thảy những gì ta nói đều chỉ là nói xuông, tin rằng ngươi ở đây một thời gian sẽ rõ, cùng hắn làm bạn, chưa hẳn chỉ là cơ duyên của hắn.
Độc Cô Sầu thản nhiên nói:
- Hy vọng là vậy đi.
- Thương thế của ngươi thế nào rồi?
Lăng Tiêu Túy nói.
- Không sao.
Độc Cô Sầu cười khổ một tiếng:
- Chỉ là bị chút ám thương thôi, đối phương có thể bức ta dùng Thương Tình kiếm, tình hình chiến đấu như thế, sao ta có thể không chút thụ thương.
Lăng Tiêu Túy nhẹ nhàng gật đầu:
- Vạn sự cần cần thận, tuyệt không thể qua loa.
Hiển nhiên Độc Cô Sầu cũng không để ý lắm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212728/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.