Trong một lều vải khác.
Lều vải này dược bịt kín, cửa ra vào có thủ vệ sâm nghiêm, như lâm đại địch, cẩn thận tỉ mỉ.
Đại chiến đã triệt để kết thúc, Kế Linh Tê cùng Nguyệt Như Lan lập tức đi đun hai nồi nước lớn, tắm rửa sạch sẽ một phen, sau đó kiểm tra vết thương trên người.
Liên tiếp đại chiến tới nay, hai nữa ra sức giết địch, xưa nay không cam rớt lại phía sau. Vì thế thương tích trên người cũng không phải số ít. Mặc dù không có vết thương trí mạng, càng không có chuyện tàn tật, nhưng... Đối với nữ nhân mà nói, dù chỉ là một vết sẹo nhỏ, cũng là chuyện tuyệt không chịu nổi.
Hiện tại, các nàng muốn rắm rửa sạch sẽ, kiểm tra xem những vết thương kia liệu có thể ảnh hưởng tới mỹ mạo, có khả năng loại trừ sạch sẽ được không...
Từ đầu đến chân, từ tay nọ sang tay kia, từ trước ngực đến sau lưng...
Thanh âm than thở của Nguyệt Như Lan không ngừng vang lên.
- Bờ vai của ta có một vết thương... Ai, còn rất sâu, tương lai dù có khỏi, cũng khó tránh để lại sẹo a... Ai!
- Xương quai xanh cũng có một vết... Tức chết ta mất...
- Sau lưng lại có tới ba đạo...
- Bụng dưới cũng có một đạo sao? Tức chết ta mất tức chết ta mất...
- Trên mông cũng có... Trên bàn chân cũng có... Linh Tê Linh Tê, tức chết ta mất... Ngươi xem mất vết phía sau, liệu có thể tiêu trừ hay không?
- Tức chết ta mất...
Nguyệt Như Lan lải nhải, một bộ như muốn phát điên, tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212636/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.