Sắc trời dần tối xuống.
Chiến trường, cũng bị bóng đêm bao phủ.
Trên bầu trời, một đôi mắt nghi hoặc giấu trong tầng mây, quan sát nhìn xuống, một cảm giác không thể mô tả ra được.
- Vân Tôn... Rốt cục ngươi là ai?
- Nghe ý này, có vẻ như Hàn Sơn Hà đã có thông tin nhất định, như vậy... Có phải ở Đông Huyền cũng có manh mối tương quan?
- Vân Dương này... Hiển nhiên không phải Vân Tôn, tuổi tác hắn quá nhỏ!
- Nhất là toàn bộ hành trình của hắn đều bị ta theo dõi... Từ khi hắn bắt đầu gia nhập chiến trường, bị tên Nguyên soái này hét đến kêu đi, hoàn toàn không có bất kỳ điểm nào khả nghi...
- Mấu chốt nhất, khi Cửu Tôn xuất thủ, Vân Dương cũng hiện thân chém giết, như vậy hắn nhất định không phải là Vân Tôn.
- Như vậy, đến cùng Vân Tôn là ai?
- Đáng tiếc, Hàn Sơn Hà chết quá nhanh...
- Một manh mối tương quan tới Cửu Tôn, vừa mới hiện đã lại đứt gãy, tạo hóa trêu ngươi a...
Trên tầng mây, người kia lẩm bẩm không thôi.
Đột nhiên, tám đạo quang mang chói lọi như tinh thần trụy lạc xuất hiện trên bầu trời, tựa như cái đuôi do Vẫn Tinh rơi xuống.
Chỉ trong chốc lát, tám đạo quang mang đã xuyên phá tầng mây, cơ hồ cùng lúc rơi xuống mặt đất.
Toàn bộ đại địa, đồng thời lập vào trạng thái chập trùng đặc dị, tựa như có vô số đầu Thổ Long to lớn, đang cùng nhau quấy động quay cuồng, đỏ cam vàng lục lam chàm tím đen, tám loại nhan sắc không ngừng lấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212634/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.