Đám người Bạch Y Tuyết vì đã đánh lâu dài, khí lực hết nổi. Trước mắt tối đa cũng chỉ có thể phát huy nửa chiến lực bình thường. Nhưng coi như chỉ một nửa, cũng đủ để chứng minh thực lực đám người áo gai này không thể coi thường, đủ để dùng hai chữ khủng bố.
Phải biết, Bạch Y Tuyết cùng Vân Hầu đều là cao thủ Thiên cảnh, cho dù chiến lực không được đầy đủ, nhưng cũng xa xa cao hơn Sơn cảnh đại viên mãn!
Bạch Y Tuyết lại thúc dư lực, đối cứng với mười mấy người áo gai, lúc này trong tàn quân Ngọc Đường, cũng chỉ còn mình Bạch Y Tuyết đủ sức đánh một trận, dù sao thực lực Thiên cảnh Lục trọng của hắn cũng không phải để không. Đám người áo gai có thể ngăn trở người khác, thế nhưng muốn chặn đánh Bạch Y Tuyết, vẫn có chút không đủ!
Bạch Y Tuyết cường thế đối ứng trận thế kỳ quái, dư quang nhìn sang phía xa lại xuất hiện bảy tám người áo gai tay áo thêu chỉ vàng, nhưng người này hiển có địa vị cao hơn nhóm người ở đây một bậc, nhưng lại đứng ngoài quan sát, như chờ thời cơ xuất thủ.
Bạch Y Tuyết khẽ động tâm niệm, cơ hồ muốn thổ huyết:
- Ma Y Kim Câu! Các ngươi dám tham gia trận chiến này, không còn muốn tồn tại nữa sao?!
Người áo gai ở phương xa cười lạnh một tiếng:
- Đến cùng là ai tìm chết, chưa đến lượt ngươi nói.
Bạch Y Tuyết nổi giận kêu lên:
- Ma Y phái xưa nay không dính vào quốc quân tranh bá, không nhập thế tục, rời xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212613/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.