Ánh mắt xích mã sáng lấp lánh nhìn Vân Dương, nhẹ nhàng gật đầu, vậy mà đồng ý.
Hiện tại tiểu xích mã đã bị thế công cỏ xanh của Vân Dương kiếm đầy độ thiện cảm, rất khó phản bác Vân Dương yêu cầu, nhưng nếu để tiểu xích mã biết lịch sử đặt tên huy hoàng của Vân Dương, chỉ sợ nó thà nhảy núi cũng không để tên chủ nhân vô lương này đặt tên giúp.
Đáng tiếc hiện tại nó không biết, đợi đến lúc nó biết, lúc đó cũng đã muộn!
- Toàn thân ngươi đều là màu đỏ, như vậy gọi là... Đại Hồng?
Vân Dương hỏi.
“...”
Xích mã trố mắt giật mình nhìn Vân Dương, đuôi ngựa không nhịn được mà quẫy quẩy hai lần.
Đại Hồng?
Cái tên quái gì thế này?
Có thể đặt cái tên nào tục hơn nữa được không?!
- Không thích Đại Hồng sao? Tuổi ngươi còn nhỏ, gọi Đại Hồng không quá hợp, nếu không thì gọi là Tiểu Hồng đi?
Vân Dương thử thăm dò.
“Phì phì phì...”
Xích mã vẫn đầy không cam lòng vẫy đuôi.
Cái gì mà Đại Hồng Tiểu Hồng, bản Mã Vương là đực! Lật người có thể thấy cái đó còn dài hơn đầu ngươi có được không?
Ngay cả cái tên mà ngươi cũng không biết đặt sao?!
Không có cái nào uy vũ hùng tráng sao?
Lẽ nào lại như thế!
- Còn không hài lòng?
Vân Dương cau mày:
- Ta thực sự cảm thấy cái tên Tiểu Hồng này rất tốt, cung rất phù hợp với ngươi. Nếu ngươi thực sự không hài lòng, chúng ta lại đổi một cái, nhưng cái này là cái cuối cùng, không cho phép tiếp tục phản đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212587/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.