Chút liều mạng sau cùng của vị quân sư này đã có hiệu quả, chiến mã của Hà Đại Chùy bị hắn đâm một kiếm, bộc phát tốc độ chưa từng có, thế mà thực sự thành công chạy thoát ra ngoài. Hà Đại Chùy liều mạng ghìm chặt chiến mã, lại không thể thành công, chỉ có thể để mặc nước mắt chảy ngang.
- Huynh đệ...
Bình sinh lần đầu Hà Đại Chùy cảm nhận được hàm nghĩa hai chữ “Huynh đệ”.
Hóa ra đây chính là huynh đệ!
Nhưng, đến lúc ta hiểu ra, đến một người huynh đệ cũng không còn!
Phía trước là Thiết Cốt quan, hùng vĩ lọt vào tầm mắt.
Hà Đại Chùy tâm thần còn chưa ổn, đã nghe thấy có người quát lớn:
- Mở cửa, để hắn vào!
Đại môn thật dày chầm chậm mở ra.
Nước mắt chảy ngang dần chuyển sang màu đỏ, huyết lệ trào lên!
Lúc này, hắn vô cùng hối hận, hối hận vì sao bản thân lại ích kỷ như thế!
Muốn tiền đồ làm cái gì?
Một đám huynh đệ vui vẻ sống với nhau giữa núi rừng bát ngát, lại cứ vậy vì hắn mà chết!
Lời quân sư cùng các huynh đệ trước khi chết như lôi đình phích lịch đánh vào đầu hắn.
“Đại ca... Ngày sau phong quan phong đất đều có thể, chỉ xin huynh chớ quên thắp một nén hương cho các huynh đệ!
“Đại ca, các huynh đệ... Đều biết!”
“Dù sao đều phải chết, nếu có thể dùng tính mệnh các huynh đệ, đổi cho đại ca một con đường vinh quang xán lạn... Mọi người cũng vui lòng!”
Tam đầu lĩnh bị bắn thành nhím trước khi chết cũng nói: “Các huynh đệ liều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212569/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.