Thiết kỵ Ngọc Đường cuồng hô gào thét, thúc ngựa phi nhanh, đại thắng trở về.
Chỉ tiếc, cuối cùng cũng không phải toàn thắng, nếu có thể để ba vạn thiết kỵ một người không mất, đó mới là toàn thắng, chỉ có điều, chuyện này chỉ có thể xuất hiện trong tiểu thuyết viễn tưởng, trong chiếu đấu thực tế, ba vạn người xông trận, sao có thể một người cũng không mất!
Sau khi ba vạn thiết kỵ Ngọc Đường rời đi, chiến trận Đông Huyền lộn xộn đến không còn hình dạng!
Một dải màu đỏ bắt mắt kia, vẫn còn chưa khép lại, nhìn thôi cũng khiến người kinh hồn!
Vào thời khắc này, một quân đoàn kỵ binh như hóa thành Nộ Long xông tới, người cẩm đầu thúc ngựa gào thét:
- Vương Định Quốc, có gan ở lại đánh với ta!
Vương Định Quốc xa xa nghe lời khiêu chiến, không khỏi cười ha ha, đột nhiên giơ đao lên trời, hét lớn:
- Thiết kỵ Ngọc Đường!
Sau lưng, gần ba vạn con người càn rỡ cười to:
- Vô địch thiên hạ!
Vương Định Quốc không chút dừng vó, một ngựa đi đầu, vọt về quân doanh, trong miệng còn rống to:
- Đông Huyền hắc kỵ, chỉ là một đám cứt chó!
- Đông Huyền hắc kỵ, chỉ là một đám cứt chó!
Thiết kỵ phía sau càn rỡ cười lớn.
- Lần sau gặp mặt, lấy cái đầu chó của ngươi!
Vương Định Quốc cười ha ha:
- Hôm nay gia gia cao hứng, không chấp nhặt nhà ngươi! Ha ha ha ha...
Tiếng cười lớn càn rỡ, thiết kỵ Ngọc Đường như một dòng nước lũ vọt trở về!
Đám hắc kỵ Đông Huyền cấp tốc chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212565/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.