Thượng Quan Linh Tú chỉ cảm thấy trái tim mình như đang run rẩy.
Vân Tôn đại nhân!
Trong phòng.
Đột nhiên vang lên tiếng bịch.
Tựa như có người nào đó đang ngủ, ngay trong giấc mơ lại bởi nguyên nhân nào đó mà rớt xuống giường.
Sau đó, tất cả âm thanh đều biến mất.
Thượng Quan Linh Tú đột nhiên thầm chấn động, vội vàng lau nước mắt.
Cơ hồ cùng lúc đó, cửa phòng kẹt kẹt mở ra.
Thân anh Vân Tôn, vẫn là diện mạo lúc ở Tử Long thành, bình tĩnh ung dung, khuôn mặt tỉnh táo, ánh mắt sắc bén.
Khí chất bình thản ôn hòa, tựa như chỉ một giấc ngủ rất bình thường, tỉnh ngủ tinh thần sáng lạn, thần hoàn khí túc.
Căn bản không thể nhìn thế, kẻ điên loạn không thể khống chế trong cơn mơ vừa rồi.
Vân Tôn vừa mở cửa phòng, không ngoài dự liệu của Thượng Quan Linh Tú đang ngồi trên ghế đối diện cửa phòng, một cánh tay ngọc nâng cằm, tựa như đang chợp mắt.
Trên thực tế, Vân Dương cảm ứng được ngoài cửa có người, cho nên mới không dám ngủ tiếp, có điều người thấy người trước mắt là Thượng Quan Linh Tú, không khỏi ngây người:
- Thượng Quan cô nương sao không nghỉ ngơi một chút?
Thượng Quan Linh Tú mỉm cười:
- Ta liên tục phải nhận Linh thú truyền tin, lại phải đi an bài mấy chuyện, bận rộn một hồi, lúc này cũng vừa mới trở lại đây, Vân Tôn đại nhân cũng liền tỉnh ngủ... Ha ha, đại nhân ngủ có thoải mái không?
Vân Dương ho một tiếng, mỉm cười:
- Thoải mái chưa từng có.
Hắn trầm ngâm một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212557/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.