Tử U Hoàng hứng thú truy vấn:
- Tại sao nói thế?
- Đơn giản mà nói, chính là khó mà khiến người tử trung, đối với điểm tai hại ấy, tin rằng Tử U Hoàng cũng đã trải nghiệm.
Vân Dương không đợi Tử U Hoàng nói, lại nói giản ý cai:
- Mà quốc chủ nước ta, đối đãi thần tử, nhất là những lão thần càng như tay như chân, nghi kỵ chi tầm dù có, khúc mắt dù có, nhưng lại chưa từng có nhiều, đối với thân nhân bằng hữu, luôn có mấy phần tử tế từ tâm.
- Đương nhiên, cá tính này của chủ ta cũng khiến trong Ngọc Đường ẩn nấp nhiều gian tế nhất. Đâu là tai hại mà bên ta không thể phủ nhận! Quốc nội Ngọc Đường có gió thổi cỏ lay, đều khó có thể giữ được bí mật. Nhưng tương đối mà nói... Càng dễ thu được trung tâm của thần tử tướng sĩ!
- Nếu không dưới cảnh ngộ tứ phương thụ định, Ngọc Đường ta nào có thể sừng sững không ngã từng ấy năm tới nay. Quân Thần trên dưới một lòng, tướng sĩ dùng mệnh báo đáp, mới có thể giữ Ngọc Đường vĩnh viễn không vong!
Vô số gia tộc, đều tự động dấn thân vệ quốc, dù là đánh tới dòng dõi đoạn tuyệt, vẫn người sau nối người trước, không oán không hối!
Tử U Hoàng trầm tư một chút, nặng nề gật đầu:
- Trẫm có chút hiểu, lại có chút không hiểu.
Vân Dương cười:
- Không phải Bệ hạ không hiểu, mà là muốn mượn miệng ta, nói với thần tử kế bên, phải không?
Tử U Hoàng cười ha ha một tiếng:
- Còn xin Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212551/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.