Người có tên, cây có bóng, người Ngọc Đường xưa nay chỉ nghĩ Cửu Tôn đại nhân của họ thần thông quảng đại, không gì không làm được, nhưng cũng không nghĩ tới lại có thể sai bảo cửu phẩm cửu giai Huyền thú?! Coi như Cửu Tôn cường đại, nhưng dựa vào cái gì lại có thể dịch động cao giai Huyền thú như vậy?!
Xem hết tin, Thượng Quan Linh Tú hơi cau đôi mày thanh tú, trầm ngâm một lát, liền quả quyết hạ lệnh:
- Lập tức ngừng thuyền, thả neo, chờ tại chỗ. Chúng ta ở đây, đợi người Tử U tới bàn bạc.
- Rõ!
Cánh buồn hạ xuống.
Thuyền lớn chậm rãi đình chỉ tiến lên, cho đến khi đứng im trên mặt nước.
Nhị Bạch Bạch đứng lên, rung rung bộ lông trắng, lắc lắc cái đuổi, con mắt dịu dàng ngoan ngoãn nhìn Thượng Quan Linh Tú.
- Ngao ô ô a ô...
Thượng Quan Linh Tú cảm thấy mới nhìn thôi đã thích con báo thông linh này, lưu luyến không rời mà hỏi:
- Báo nhỏ, ngươi muốn đi hả?
Đám thuộc hạ bên cạnh trợn mắt một cái.
Báo nhỏ?
Nhỏ chỗ nào?
Tên to con kia há miệng có thể nuốt ba người bọn hắn còn dư a?!
Cô nương ngài bình thường ánh mắt rất tốt, lúc này có vẻ như nhìn không được rõ a?!
- Ngao ô ô...
- Nếu không ngươi ở lại ăn chút gì đó rồi lại đi? Ta có rất nhiều thịt ngon nha.
Thượng Quan Linh Tú hỏi:
- Ở lại nghỉ ngơi một chút rồi lại đi được không?
Nhị Bạch Bạch nghe vậy lập tức sáng mắt, trù trừ một chút nhìn Thượng Quan Linh Tú, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212515/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.