- Chuyện này Vân lão có điều không biết, tình huống trước mắt cũng chỉ là kế tạm thời, cái gọi là tuyệt linh chi địa sau này sẽ có biện pháp ứng đối. Nếu Vân lão có thời gian, bản tướng muốn tâm sự với Vân lão một phen, cùng giải khúc mắc.
Nói đến đây, Lan Vô Tâm cùng Tử Nguyên Tường vừa đưa mắt hội ý, lập tức nói:
- Các vị đều lui ra đi, tối nay ta muốn nâng cốc nói chuyện với Vân lão.
Đám người đáp ứng một tiếng, cứ vậy thối lui.
Ngay trước tiểu viện của Vân Dương, Lan Vô Tâm gọi chút thức ăn, sau đó bắt đầu mở “máy hát”, kể lại tình huống từ đầu đến cuối.
- Vân lão ẩn cư né hồng trần lâu như vậy, chắc hẳn không quá hiểu rõ thế cục đại lục trước mắt a?!
Lan Vô Tâm nói.
- Lão phu không nhiễm hồng trần đã lâu, đích thực là không hiểu thế cục đại lục trước mắt.
Vân Dương thê lương thở dài:
- Hồng trần nhân thế, sớm đã không có quan hệ với lão phu...
- Nhưng bản tướng lại thấy Vân lão vân tâm hoài cố quốc, ngôn từ lại càng trực chỉ Tử U, dân sinh phúc lợi. Trái tinh quang minh này, cho dù thời gian biến đổi, thương hải tang điền, vẫn không thể thay đổi! Trưởng giả chi tâm, khiến ta cũng hổ thẹn!
Lan Vô Tâm xúc động nói.
Vân Dương trầm mặc một chút, nghiêm nghị nói:
- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, lão phu là người đã xuất trần, không muốn lại nhiễm hồng trần. Tử U đế quốc thì thế nào, cũng đã không có quan hệ với lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212509/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.