Vân Dương thực thi chính sách cây gây và củ cà rốt, có thể nói tinh diệu đến cực điểm, hai đại gia hỏa đều trở nên ngoan ngoãn.
Khẩu phục, tâm cũng phục!
Triệt để quỳ dưới chân Vân Dương!
- Sau này phải nghe ta chỉ huy, rõ chưa?
Vân Dương ân cần dạy bảo.
Một gấu một rắn liên tục gật đầu, bộ dạng tiểu đệ được lột tả một cách thuần thục.
- Chỉ cần các ngươi nghe lời, sau này sẽ còn có đồ tốt để ăn, rõ chưa?
Bốn mắt của một gấu một rắn đều như biến thành dạ minh châu tự phát sáng, lại lần nữa liên tục gật đầu, trong miệng gấu miệng rắn nước dãi chảy thành dòng, tích táp...
Mức độ này, quả thực là ví dụ minh họa điển hình nhất cho câu thèm nhỏ dãi, thậm chí còn hơn!
Đối với hai bọn nó mà nói, chỉ cần ngẫu nhiên thu được thứ kia, như vậy dù muốn chúng làm gì cũng được!
Coi như bán mình cũng không phải chuyện lớn!
Thậm chí mỗi ngày chịu một trận đánh cũng đáng!
Vân Dương cũng không biết, trong lòng một gấu một rắn này đột nhiên đồng thời sinh ra một đự định nhất trí, nghiêng mắt nhìn đối phương, trong lòng thầm nhủ, con hàng này liệu có phải đối thủ cạnh tranh của ta không a? Cách rừng này ngoài ta và nó, cũng không còn đối thủ cạnh tranh nào a?!
- Được rồi, hiện tại các ngươi ai về nhà nấy, tiếp tục làm đại vương của mình đi.
Vân Dương hừ một tiếng:
- Nhớ kỹ phải nghe lời. Lúc cần các ngươi làm việc, không cho phép các ngươi ngang ngạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212501/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.