Vân Dương cũng không ở lại lâu, nói xong mấy câu, hiểu rõ ý đồ của Thượng Quan Linh Tú, sau đó lập tức rời đi.
Đối với Vân Dương mà nói, trước mắt không có chuyện gì quan trọng hơn chuyện thích khách Tử U có phải Lão Độc Cô hay không, coi như chuyện này có quan hệ với Thượng Quan tướng môn, Thượng Quan Vô Địch, so với người chết, vẫn là nên chú ý tới người sống thì hơn!
Nhìn Vân Dương rời đi, Thượng Quan Linh Tú đứng trên mạn thuyền, cắn nở bờ môi, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ dị.
Vị Phong Tôn đại nhân này... Trước đó dường như chưa từng tiếp xúc với ta a...
Nhưng tại sao, lại như quen thuộc với ta như vậy...
Hơn nữa, tại sao ta cũng thấy vị Phong Tôn đại nhân này quen thuộc như vậy?!
Thượng Quan Linh Tú đón gió, mái tóc bay múa, trong lòng dâng lên một ý niệm kỳ quái: Vị Phong Tôn đại nhân này, mặc dù chưa lộ chân diện mục, có điều hẳn là người mà ta quen biết.
Không hiểu sao đối với chuyến đi Tử U lần này, tâm tư rối bời của Thượng Quan Linh Tú cũng trở nên an ổn rất nhiều.
Thuyền lớn tiếp tục bình ổn tiến lên.
“Ta ngủ một hồi.”
Thượng Quan Linh Tú lặng lẽ thầm nghĩ.
Mấy ngày nay nàng vẫn luôn cân nhắc nên làm thế nào, nhưng hiện tại, tựa như đột nhiên trầm tĩnh lại, tất cả mệt nhọc trước đó đột nhiên ùa đến, nhanh nghỉ ngơi, dưỡng tinh thần!
...
Vân Dương hóa gió tốc hành, một hồi lại tiến vào nước tu luyện Thánh Thủy quyết, tốc độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212498/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.