So với Vân Dương cẩn thận từng li từng tí, phí bao tâm tư trù tính làm thế nào để bảo toàn sinh mệnh, Lôi Động Thiên lại vô cùng hăng hái, tràn đầy tự tin, lúc này hắn đang đứng bên cửa sổ, nhìn tuyết bay đầy trời, gương mặt thỏa thuê mãn nguyện, trên trán lộ rõ hào khó kiếm thử thiên hạ!
- Một người một kiếm, đơn đấu Tứ Quý lâu!
Lôi Động Thiên hào hùng nói:
- Hành động vĩ đại của bản công tử, đủ để sáng tạo một đoạn truyện thuyết lưu truyền trên Thiên Huyền đại lục!
Lão Mục đứng bên không tự chủ mà trợn mắt.
Ngươi một người một kiếm đơn đấu Tứ Quý lâu?
Vậy ta thì ở đâu?
Ta hỏi ngươi một cái... Ta ở đâu? Một người sống sờ sờ như ta mà lại biến thành người vô hình rồi hả?
- Đúng là một hành động vĩ đại oanh động Thiên Huyền đại lục!
Lão Mục nghĩ một đằng lại nói một nẻo, trái lương tâm mà tâng bốc.
Lúc lão nói câu này, cũng cảm thấy ghen tuông đầy bụng, hầu như khó mà kiềm chế nổi!
- Đáng tiếc, mảnh Vân phủ xinh đẹp này sẽ bị hủy diệt không còn!
Lôi Động Thiên nhìn một hàng ốc xá lộng lẫy, thở dìa:
- Thực sự là ta liên lụy Vân huynh đệ.
Lão Mục thở dài, có thể nói ra câu này, xem như đột phát thiên lương sao?!
Hoặc có thể là mèo khóc chuột, nước mắt cá sấu?!
Sao ngươi không nhớ tới chuyện mưu đồ nguyên dương của người ta?! Trước lừa gạt người, sau lại lừa gạt tâm, cuối cùng ngay cả thân thể cũng không buông tha, toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212464/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.