Kế Linh Tê cùng Nguyệt Như Lan vây xem Vân Dương đối chiến luận bàn với Lôi Động Thiên, thần sắc khác biệt.
Nguyệt Như Lan: vị Vân công tử này thông minh nhanh trí, mưu kế thâm trầm, mưu tính sâu xa, thực sự là nhân tài hiếm có. Đợi một thời gian, tất trở thành nhân vật nhất thế phong vân, Linh Tê có thể có được lương nhân như vậy, thực sự là có phúc!
Kế Linh Tê: gia hỏa này thực sự gian trá. Cùng địch nhân lại có thể sống tốt như vậy, ta xem hắn có thể trực tiếp hố chết gia hỏa ngu ngốc này a! Thực sự quá âm hiểm, quá gian trá, thế nhưng... Ta thích!
Ban đêm.
Kế Linh Tê cùng Nguyệt Như Lan kề tai nói chuyện, đột nhiên có người gõ cửa.
Thanh âm của Vân Dương truyền tới:
- Ngủ chưa?
- Linh Tê, mở cửa đi!
Nguyệt Như Lan trợn trừng mắt:
- Người trong lòng ngươi đến rồi kìa!
Kế Linh Tê đen mặt lại:
- Hỗn đản này muộn vậy còn đến làm gì? Nhất định là không phải chuyện tốt, tiểu bạch kiểm không có lòng tốt, chính là nói đến hắn!
Miệng oán thầm, nhưng vẫn đứng lên mở cửa.
- Còn chưa ngủ a?
Vân Dương bước vào.
Kế Linh Tê nghe vậy lập tức mở miệng phản dame:
- Ngươi thấy hai người chúng ta có giống ngủ rồi hay không? Nếu chúng ta ngủ, ngươi còn dám đi vào? Nếu thực sự ngủ, ai mở cửa cho ngươi?
Vân Dương xoa xao chóp mũi:
- Là ta hỏi ngu. Vừa hay các ngươi chưa ngủ, ta có một bình trà ngon, chúng ta cùng thưởng thức, ta còn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212461/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.