Thanh âm quái dị kia cười nhẹ, nói:
- Quả nhiên Lôi công tử đã nghe qua tên ta, thân có tu vi thâm hậu như vậy mà vẫn cẩn thận làm việc, hậu nhân Lôi gia, quả không tầm thường.
Lôi Động Thiên hừ một tiếng:
- Không biết trong lúc đêm khuya thế này, Phong Tôn đại nhân đến thăm là muốn làm gì?
Bịch một tiếng.
Lão Mục bước tới, nhìn thấy cảnh tượng ngoài cửa sổ, không khỏi sững sờ, tiếp đó liền muốn xông lên.
Lôi Động Thiên vươn tay ngăn lão Mục:
- An tâm chớ vội, yên lặng theo dõi kỳ biến!
- Ha ha ha...
Phong Tôn đại nhân phát ra tiếng cười nhẹ nhõm:
- Vẫn là Lôi công tử hiểu chuyện hơn, mặc dù nếu thực đánh nhau ta không phải đối thủ của hai vị, nhưng nếu muốn lưu ta lại, cũng không phải chuyện dễ dàng, so với chuyện phí công phí sức, không bằng bình tâm tĩnh khí nói chuyện một chút thì tốt hơn a!
Lôi Động Thiên hừ một tiếng, đưa tay khẽ hấp, một cái ghế rơi bay đến sau lưng, hắn đối mặt cửa sổ, thản nhiên ngồi xuống, buồn bã nói:
- Vẫn là câu cũ, không biết trong lúc đêm khuya thế này, Phong Tôn đại nhân đến thăm có gì chỉ giáo?
- Chỉ giáo, không có.
Từ thân hình mờ ảo của Phong Tôn đại nhân truyền ra âm thanh mang theo ý cười:
- Nhưng lại có mấy thỉnh cầu!
Lôi Động Thiên cười lạnh:
- Mấy cái? Mời nói.
Vị Phong Tôn đại nhân này thản nhiên nói:
- Chuyện thứ nhất, chính là... Bản tôn cảm thấy hứng thú với bất truyền công pháp của Lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212444/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.