Vân Dương cười ha ha một tiếng:
- Lôi huynh lòng dạ rộng lớn, hải nạp bách xuyên, đại nhân không chấp tiểu nhân... Kỳ thực ba tên này, nếu bình thường nói chuyện không nhắm vào chúng ta, nghe nhìn bọn hắn phạm tiện với người khác, cũng là thú vui không tệ...
Lôi Động Thiên cười khan:
- Đúng là không tệ!
Vân Dương lại cười ha ha một tiếng, nụ cười càng thêm gần gũi, hai người cũng thuận lý thành chương trở thành năm người cùng nói chuyện. Đồng thời, Vân Dương cũng đang ám chỉ, mấy người Xuân Vãn Phong cũng bắt đầu xích lại gần Lôi Động Thiên.
- Lôi thiếu!
- Lôi đại ca!
- Lôi huynh...
Bầu không khí càng lúc càng hòa hợp.
Trong đó thỉnh thoảng sẽ nhao nhao vài câu, Lôi Động Thiên lại không kìm được muốn bộc lộ cảm giác ưu việt, thế là đám người Xuân Vãn Phong lại trào phúng lần nữa...
Lôi Động Thiên lập tức nói lại, nhưng nói đến năng lực miệng lưỡi, Lôi Động Thiên sao có thể là đối thủ của ba con hàng này?
Bị châm trọc đến muốn phát hỏa, nhưng ở trước mặt Vân Dương còn phải giữ ý.
Cuối cùng cũng tới buổi chiều.
Lôi Động Thiên cũng không hứng thú lắm, không lại gần Vân Dương giao lưu tình cảm, tự mình rầu rĩ ngồi dưới hoa thụ uống trà, chỉ là không còn vẻ thản nhiên thường ngày, hiển nhiên chuyện lúc sáng cũng khiến hắn không vui lắm.
Đúng lúc này, một đầu phi cầm đưa tin bay tới Vân phủ, Lão Mai nhanh chóng lấy thư, đưa cho Vân Dương. Vân Dương nhìn qua, liền nhanh chóng đi tới Hoa thụ, hiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212441/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.