- Nhưng cuối cùng Hà lão đại nhân cũng bị ngộ hại, lão nhân gia vì Ngọc Đường chẳng những cúc cung tận tụy, càng đến chết mới dừng, một đời bích huyết đan tâm.
Vân Dương khổ sở cúi đầu, vành mắt đỏ bừng.
Lôi Động Thiên cũng thở dài theo, nhưng trong lòng lại đang thầm suy tính độ đáng tin của chuyện này, cùng với chuyện tiếp đó.
Nếu như Hà Hán Thanh không phải là người Tứ Quý lâu, như vậy sẽ là ai?!
Hơn nữa, đối phương phí tâm phí sức như vậy để làm gì?!
Mục đích thực sự của đối phương ở đâu?!
Nhưng bất kể thế nào, toan tính này nhất định không nhỏ!
- Trận chiến ngày đó, đánh đến kinh thiên động địa, khiến người Ngọc Đường đau thấu tim gan!
Vân Dương không ngừng thở dài.
- Một đời trung thành, cứ vậy hàm oan mà chết! Cùng với Hà lão đại nhân, còn có vô số hào hiệp Ngọc Đường, chỉ là những người này là nghĩa sĩ trong dân gian, nhưng chết đi lại phải mang danh gian tế ác tặc!
- Sau đó, chúng ta không ngừng nghĩ lại. Xâu chuỗi các sự kiện xảy ra trong thời gian qua với nhau, tính toán xem đến cùng là chuyện gì xảy ra.
Vân Dương nói trầm thấp:
- Sau đó, chúng ta bàng hoàng phát hiện một chuyện vô cùng khủng bố.
Đến lúc này, Lôi Động Thiên đã hoàn toàn nhập tâm vào câu chuyện, phấn chấn hỏi tiếp:
- Chuyện gì? Tại sao lại nói là khủng bố?
- Chuyện này, nghĩ thôi cũng phải thấy phát sợ!
Vân Dương trầm thấp nói, trong mắt bắn ra hận ý mãnh liệt:
- Ngày đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-la-chi-ton/1212435/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.